(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nữ quỷ mặc đồ đỏ nhe răng cười, cô ta điên cuồng nói:- Cái thế giới này không công bằng, tôi phải chịu đối xử không công bằng, cho nên tôi muốn tạo ra một đứa bé, để nó đi báo thù, giết sạch người sống.Sở Hạo lười nghe cô ta nói nhảm, mạnh mẽ đâm một kiếm đến.Nữ quỷ mặc đồ đỏ bỗng nhiên phất ống tay áo lên, cả người cô ta thế mà lại hóa thành một dòng máu đỏ, lấy tốc độ rất nhanh đi về phía bên ngoài hang động.Giọng nói nữ quỷ mặc đồ đỏ truyền đến:- Tôi muốn giết sạch tất cả những người có liên quan đến cậu.- Con mẹ nó! Đừng trốn!Sở Hạo giận giữ nói.Hắn tức đến mức thở hổn hển, âm thầm nghĩ mình quá trẻ tuổi, thì ra nữ quỷ mặc đồ đỏ này đang khôi phục, cô ta học qua tà thuật, muốn chạy trốn cũng rất dễ dàng.Lúc này Trinh Tử đã cứu Già Gia Tử và Sở Nhân Mỹ ra.Sắc mặt Sở Hạo âm trầm:- Giết sạch những người có liên quan đến tôi ư? Giỏi lắm… Cô đã hoàn toàn chọc giận tôi rồi.- Chúng ta đi.…Thành phố An Lập.Ở tòa tháp đôi, mỗi một tòa có 108 tầng.Thế nhưng ở bên dưới lòng đất của tòa tháp đôi còn có 37 tầng thần bí, ẩn giấu ở dưới lòng đất, bộ phận điều tra linh dị được gọi là khu thứ bảy chính là nằm ở nơi này.Lúc này, chuông cảnh báo của khu thứ bảy vang lên, là tiếng chuông cảnh báo ở mức cao nhất, có vô số người từ trong lúc ngủ mơ bừng tỉnh.Ở bên trong phòng hội nghị, từ hình ảnh của máy kiểm tra âm khí do khu thứ bảy nghiên cứu ra cho thấy đã chạm đến vạch cảnh báo màu đỏ.- Cảnh báo! Cảnh báo! Hướng Tây Nam xuất hiện luồng âm sát khí cường đại!- Cảnh báo! Cảnh báo! Hướng Tây Nam xuất hiện luồng âm sát khí cường đại!Tiếng cảnh báo không ngừng vang lên.Trong phòng hội nghị xa hoa, Viên lão là người chỉ huy của khu thứ bảy, nhìn thấy kim đồng hồ của dụng cụ đo đã nhảy đến vạch cảnh báo màu đỏ, lại không hạ xuống được, hoảng sợ nói:- Âm sát chi khí, hơn nữa còn đã lên đến mức 70%!- 70%!Đó là khái niệm gì, thành phố An Lập xuất hiện quỷ hồn, bình thường cũng chỉ 10% mà thôi, âm sát lệ quỷ cũng chỉ khoảng 20%.Trong ghi chép của đồng hồ đo đạc, từ trước đến nay, thời điểm cao nhất là 50%, được gọi là tai nạn nhất giai huyền cấp.Thiên, địa, huyền, hoàng, bốn cấp bậc tai nạn.Lại phân làm nhất giai, nhị giai, tam giai.Đây là sự phân chia cấp bậc tai nạn một cách nghiêm ngặt, bình thường tiểu quỷ và ác quỷ đều không được xếp vào trong cấp bậc tai nạn.Giống như mấy hôm trước, cấp bậc của cửu anh sát quỷ cũng chỉ là nhất giai hoàng cấp, ngay cả sự xuất hiện không tưởng tượng nổi của Hạn Bạt ngàn năm và người đàn ông đội mũ rộng vành cũng chỉ ở cấp bậc tam giai hoàng cấp.Khoảng 18 năm trước, ở thành phố An Lập xảy ra tai nạn cấp bậc nhất giai huyền cấp kia, náo động rất nhiều người.Khu thứ bảy phải vận dụng 8 phần lực lượng của mình mới tiêu diệt được quỷ hồn đáng sợ kia, vì thế đã bỏ ra một cái giá khổng lồ, khu thứ 7 thiệt hại 107 người, số lượng tử vong của người dân thành phố An Lập lên đến 3367 người.Vì thế, lúc này máy kiểm tra âm khí chạm đến vạch cảnh báo màu đỏ, so với vụ tai nạn của 17 - 18 năm trước còn đáng sợ hơn?Giọng nói của Viên lão run rẩy:- Tống Lâu, cậu nhanh gọi điện thoại liên lạc với Long Hổ Sơn, quỷ hồn này, khu thứ bảy của chúng ta không ứng phó được.Đầu của Tống Lâu còn quấn băng gạc, vết thương của anh ta còn chưa có khỏi, lập tức cấp điện thoại lên gọi, anh ta là đệ tử của Long Hổ Sơn.Sắc mặt Tiểu Anh tái nhợt, giọng nói run rẩy:- Thầy Viên, lần này cấp bậc của tai nạn là bao nhiêu!Viên lão còn chưa lên tiếng, một người đàn ông trung niên eo hổ lưng gấu, trên mặt râu ria xồm xoàm, ông ta đi vào trong phòng:- Địa cấp, tạm thời không rõ bậc.Tiểu Anh mừng như điên:- Cục trưởng, ngài về rồi!Hơn mười người trong phòng họp đều hoảng sợ kêu lên.Địa cấp!Đừng nói là thành phố An Lập, cho dù trong lịch sử cũng chỉ có mấy lần tại nạn địa cấp.Viên lão hoảng sợ nói:- Cục trưởng Phong, phải làm sao bây giờ?Cục trưởng Phong đau đầu nói:- May mắn là nửa đêm, phần lớn dân chúng của thành phố An Lập đều đã ngủ, nếu như là ban ngày, vậy thì phiền phức lớn rồi.- Tiểu Anh, cô đi thông báo cho Ngũ Hổ Tướng trở về.Ngũ Hổ Tướng, ở thời kỳ tam quốc có ngũ hổ đại tướng, không chỉ thời cổ đại có, ở khu