Đường Phục Sinh! Chú làm cái quái gì vậy hả? Thả tôi xuống! Đường Phục Sinh! Chú có nghe thấy hay không hả! Này! Này!
Mặc kệ Vũ Dạ Uyển vẫn còn la oai oái thì Đường Phục Sinh vẫn một mực muốn đưa cô về nhà mình, nhưng trên xe thì cô vẫn không chịu yên phận mà vũng vẫy đến mức khiến anh phát cáu, liền liếc cô một cái, ngay lúc này Vũ Dạ Uyển mới thấy sợ hãi mà im bặt.
Nhưng khi nhìn sang bên ngoài thì lại thấy chiếc xe này đang đi theo một hướng lạ lắm, nó không phải nhà cô, cũng không phải nhà của anh, đoạn đường này hoàn toàn không thân thuộc một chút nào.
Hơn nữa, ngày mai cô còn đi quay phim, chẳng lẽ Đường Phục Sinh muốn cô hủy bộ phim này sao?
Tuy nhiên thì Đường Phục Sinh cũng không có ý định thả cô về, liền tăng tốc nhanh hơn, nếu bây giờ cô còn thương bản thân mình thì sẽ không bao giờ nhảy khỏi xe, còn nếu cô bất chấp thì xem như cô ngu ngốc thôi.
Anh cũng chẳng nói gì được nữa.
- Đường Phục Sinh, chú đưa tôi đi đâu vậy?
Đường Phục Sinh im lặng.
- Đường Phục Sinh! Tôi đang hỏi chú đấy, chú đưa tôi đi đâu vậy hả? Chú có tin tôi báo cảnh sát không?
- Em báo đi! Nếu em không muốn an phận thì em cứ báo đi!
- Chú uy hiếp tôi?
Anh lại im lặng không nói nữa, ngay lúc này Vũ Dạ Uyển thật sự tìm kiếm điện thoại, nhưng vừa rồi bị anh đưa đi đột ngột như vậy, cô cũng không đem theo.
Thấy Vũ Dạ Uyển tội nghiệp như thế thì anh cũng lấy điện thoại ra, đưa cho cô, nói:
- Nhìn em bây giờ phèn thật đấy.
Vũ Dạ Uyển cũng không khách khí mà cầm lấy điện thoại anh đưa, vừa bấm gọi xong thì Đường Phục Sinh đã lấy lại điện thoại rồi ném ra ngoài bằng cửa xe, hai mắt Vũ Dạ Uyển trợn trừng nhìn anh, nhưng trong anh vẫn còn rất bình thản.
Bị dồn đến đường cùng, Vũ Dạ Uyển thật sự đã đe dọa rằng cô sẽ nhảy xuống nếu như anh còn như vậy, không những thế mà cô còn nói ngày mai cô còn có lịch quay phim.
Nhưng hiện tại Đường Phục Sinh làm gì có tâm trạng quan tâm đến ngày mai cô có lịch hay không, hiện tại anh chỉ biết cô muốn kết hôn với Giản Thiên Trọng, mà anh lại chính là ganh ghét, không muốn cô kết hôn!
- Đường Phục Sinh, bắt cóc người khác là phạm pháp đấy, chú muốn bị tống vào tù đúng không?
- Tôi có nói với Dụ Bạch và Vi Duyệt rồi, không tính là bắt cóc!
- Nhưng chú đang giam giữ người trái phép, đây cũng là phạm pháp.
Chỉ cần Thiên Trọng không gọi được hoặc không tìm thấy tôi thì anh ấy chắc chắn sẽ báo cảnh sát!
Nghe đến đây thì Đường Phục Sinh lập tức đạp thắng xe, khiến cho cô suýt nữa là đập đầu về phía trước.
Nhưng chưa kịp để Vũ Dạ Uyển hoàn hồn thì anh đã giữ lấy sau gáy của cô, có chút hung bạo hôn lấy cô.
Hai mắt của Vũ Dạ Uyển trợn ngược, tên nam nhân này bị điên à? Họ đang đứng ở giữa đường đấy, nếu anh còn không lái đi thì những chiếc xe ở sau sẽ thật sự đâm đến mất.
Hai tay của Vũ Dạ Uyển vẫn kịch liệt đánh anh, muốn đẩy anh ra nhưng lực bất tòng tâm.
Môi lưỡi quấn quýt khiến cho đầu óc của cô rối bời, nam nhân này sao hôm