"Thông gia đừng hiểu lầm, tôi sống ở đây tốt lắm, cũng không có gì không quen cả.
Nhưng mà…" Bàng Kim Xuyên muốn nói rồi lại thôi, đột nhiên ông đứng lên với vẻ mặt nghiêm túc: "Chúng tôi đã rời đi lâu lắm rồi nên khó tránh khỏi việc nhớ nhà.
Căn nhà đó là do tôi và vợ tôi mua cùng nhau, bên trong đó có rất nhiều kỷ niệm của chúng tôi…"
Tình cảm của ba anh và mẹ anh vô cùng sâu sắc, từ những việc Bàng Phi nhớ được thì bình thường ba anh cưng chiều mẹ anh như công chúa vậy, ông không hề để bà ấy phải chịu thiệt một chút nào.
Nhưng tình yêu này lại không thể tồn tại mãi mãi được.
Năm Bàng Phi được tám tuổi thì mẹ anh đã rời xa ba con anh vì một tai nạn giao thông, tới bây giờ ba anh cũng chưa thể vượt qua nỗi đau đó.
Nhưng cho dù nỗi đau trong lòng ông ấy có lớn đến như thế nào thì ông ấy cũng chưa từng thể hiện điều đó ra ngoài mặt.
Thế mới nói, không biết từ bao giờ, dáng người cao lớn, cương nghị của ba anh đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng Bàng Phi.
Mỗi khi nhìn thấy những tấm huân chương trong ngăn kéo của ba, anh cảm thấy khi mình lớn lên cũng phải giống như ba, trở thành một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.
Có thể nói người ba Bàng Kim Xuyên chính là ngôi sao sáng trên con đường tương lai của anh, đó cũng là hình ảnh về người ba vĩ đại được khắc sâu trong lòng anh từ nhỏ và anh vẫn xem đó là mục tiêu để đi về phía trước.
Nhưng một người đàn ông sắt đá như vậy nhưng cũng có một mặt dịu dàng, và càng yêu thương vợ của mình nhiều hơn nữa.
Bàng Phi biết vì sao ba mình đột nhiên muốn trở về, bởi vì vài ngày nữa chính là ngày giỗ của mẹ anh, ba anh muốn trở lại căn nhà nhỏ kia với mẹ anh.
Giống như vào ngày giỗ của mẹ những năm trước, buổi tối ba đều ở bên bà ấy và nói chuyện trong lòng với bà ấy.
Trong lòng An Kiến Sơn vô cùng không muốn nhưng ông ta cũng không thể ép buộc được, ông ta chỉ nói: "Sau này nếu rảnh thì ông nhớ đến thăm tôi nhiều hơn nhé, hoặc là tôi sẽ đến thăm ông.
Hai chúng ta không có việc gì thì có thể chơi cờ, nói chuyện và vân vân."
Bầu không khí rất nhanh đã bình thường trở lại.
Hôm sau, Bàng Phi dậy sớm giúp đỡ Bàng Kim Xuyên thu dọn đồ.
Sau khi cả nhà cùng ăn sáng xong thì mọi người tạm biệt nhau, Bàng Phi chuẩn bị Đưa Bàng Kim Xuyên trở về.
An Dao nói: "Để em đi chung với anh."
Bây giờ là thời gian bận rộn nhất của nhà hàng mà An Dao còn có suy nghĩ như vậy làm Bàng Phi cảm thấy rất vui vẻ: "Không cần đâu, một mình anh đi được rồi."
"Em là con dâu của nhà họ Bàng, anh đừng xem em giống như là người ngoài nữa." An Dao cầm lấy chiếc vali từ trong tay anh rồi bỏ vào cốp xe Mercedes của cô.
Mặc dù chuyện ở công ty bận rộn nhưng sao cô không thể có chút thời gian để về thăm nhà họ Bàng với Bàng Phi được? Cô muốn trở thành một người con dâu hiền lương chứ không giống như trước đây, chuyện gì cũng để Bàng Phi xem mình là trung tâm cả.
Bàng Phi khẽ cười một tiếng, anh không nói gì mà bỏ đồ đạc vào trong cốp xe Mercedes của cô.
Lúc tới nhà họ Bàng, An Dao cũng vội vàng thu xếp mọi thứ, nhìn cô thật giống một người con dâu ngoan.
Đáng tiếc là hai tay của cô không dành cho những công việc nhà này.
Nhìn bộ dạng cô bận rộn cũng khá lâu, nhưng thực ra là Bàng Yến đã đi lên và gấp gọn mọi thứ lại một cách nhanh chóng.
"Yến Tử, em thật là giỏi."
Bàng Yến ngại ngùng cười: "Chị dâu, mỗi ngày em đều làm những công việc này mà, chỉ là em quen tay thôi.
Người tài giỏi mới là chị dâu, nói về việc buôn bán thì em thật sự là dốt đặc cán mai luôn ấy."
An Dao đột nhiên nhớ tới một chuyện, thân thể Bàng Yến cũng đã khôi phục khá tốt rồi, vậy thì cũng nên tìm một công việc cho cô ấy thôi.
Nhưng mà Bàng Yến lại không có bằng cấp gì, ra bên ngoài chắc chắn không tìm được công việc nào tốt, cho dù tìm được thì cũng là một công việc rửa chén đĩa bẩn thỉu thôi, Thay vì vậy thì cô giữ cô ấy ở lại bên cạnh rồi giao một số công việc khác cho cô ấy là được rồi.
Cô nói những suy nghĩ này cho Bàng Yến nghe làm cô ấy rất vui mừng: "Chị dâu nói thật hả?"
An Dao gật đầu: "Đương nhiên là thật rồi, chị dâu gạt em để làm gì đâu nào."
Bàng Yến luôn luôn trầm lặng và nhút nhát, bây giờ cô ấy vui vẻ đến mức khoa tay múa chân như một đứa trẻ nhỏ.
Thật ra thì cô gái trầm lặng và nhút nhát này cũng có rất nhiều suy nghĩ.
Mấy ngày ở nhà họ An, cô ấy nhìn thấy một An Dao mạnh mẽ kiên cường, một An Lộ thông minh đa tài biết nhiều kiến thức.
Duy chỉ có một mình mình mà ngay cả trung học cũng chưa tốt nghiệp, không có bằng cấp, cái gì cũng không làm được.
Cô ấy chỉ có thể đi theo thím Trương phụ việc ở nhà bếp, nhìn chẳng khác nào một người mẹ trẻ cả.
Rất nhiều lần cô ấy đã nghĩ là mình có thể có hiểu biết, có văn hóa, có năng lực giống như An Dao hoặc An Lộ thì thật tốt.
Nhưng mà ngay cả một mục tiêu xác định mà cô ấy cũng không có.
Bây giờ những gì An Dao nói đã làm cho cô ấy có hy vọng rất lớn, cũng đem lại cho cô ấy rất nhiều động lực.
Chỉ cần có thể học hỏi và tiến bộ, cô ấy có thể chịu đựng mọi khó khăn.
Tiếng cười phiêu đãng của Bàng Yến truyền ra ngoài làm Bàng Phi và Bàng Kim Xuyên đều cảm thấy ngạc nhiên.
Chuyện gì mà có thể làm cho Bàng Yến cười vui như vậy?
"Bí mật." An Dao tỏ vẻ bí mật, đây là chuyện mà cô và Bàng Yến đã thỏa thuận với nhau.
Đợi tới khi Bàng Yến đã tiến bộ rồi thì sẽ cho Bàng Phi và Bàng Kim Xuyên một niềm vui bất ngờ.
Bàng Phi cũng không hỏi nhiều, anh thấy Bàng Yến vui vẻ là được rồi.
Trong lúc bận rộn, điện thoại của An Dao vẫn vang lên không ngừng.
Chuyện của nhà hàng thật sự rất nhiều, có rất nhiều tài liệu cần cô đến phê duyệt và ký tên, không có cô ở đó thật sự không được.
Bàng Phi biết cô bận rộn nhiều chuyện nên để cô đi trước, những chuyện còn lại thì để anh và Bàng Yến xử lý là được rồi.
"Ừ, em đi trước đây, nếu có gì cần giúp đỡ thì anh cứ gọi cho em nhé."
Nói xong câu thì An Dao chưa vội vàng rời đi mà cô quay lại hôn "chụt" một cái trên trán Bàng Phi.
Cô biết Bàng Phi đã vất vả như thế nào trong những đêm này.
Cô không thể bù đắp cho anh về mặt thân thể, vì vậy nên cô dành cho anh về mặt tinh thần.
Nụ hôn này là nhờ cô lấy hết can đảm mới có đấy.
Sau khi hôn xong thì cô bỏ chạy, để lại cho Bàng Phi là một hình bóng nhỏ nhắn đang từ từ rời đi.
Khuôn mặt Bàng Phi nở một nụ cười, anh tiếp tục thu dọn.
Anh lau chùi mọi đồ đạc trong nhà, thay mền và ga trải giường mới.
Hôm nay em gái Bàng Yến có tâm trạng tốt khác hẳn