Thật vất vả dỗ dành Bàng Yến xong, An Dao tìm tới, Bàng Phi sợ cô kích thích Bàng Yến nữa, kéo cô qua một bên.
"Em cũng không nói gì, Yến Tử đột nhiên khóc, em cũng đâu biết tại sao em ấy khóc chứ!" An Dao khó hiểu, lời nói có chỗ nào có vấn đề sao? Đây là lẽ thường, sao đến Bàng Yến việc này trở nên nhạy cảm như vậy chứ?
"Yến Tử là ba anh nhặt từ trong đống rác về, đưa về lúc em ấy ba tuổi, cả người bẩn thỉu, gầy trơ cả xương, trên người còn có rất nhiều vết thương.
Vừa mới bắt đầu vào nhà cửa lá gan rất nhỏ, ai cũng sợ, là anh dùng mọi cách dụ dỗ em ấy ăn cơm dụ dỗ em ấy ngủ."
"Có lẽ từ lúc Yến Tử rất nhỏ, anh chính là trời là đất của em ấy, trụ cột tinh thần của em ấy đi, mà những năm này bọn anh chính xác là hình bóng không rời, anh bảo vệ em ấy, chiếu cố em ấy, đây là một loại tính tình hình thành qua nhiều năm, không phải nói bỏ là có thể từ bỏ được."
Bàng Phi giải thích.
Chuyện này lại xảy ra trên người mình, An Dao chưa tiếp thu được những lời kia, nhưng cô có thể hiểu.
Nhưng mà, hiểu cũng không có nghĩa là đồng ý, Bàng Yến lệ thuộc vào Bàng Phi như vậy, cuộc sống của cô ấy sau này cũng ảnh hưởng không nhỏ.
Dù sao cô ấy phải yêu đương, phải kết hôn, nếu như cô ấy không dời loại chú ý này từ trên người Bàng Phi đi, thì cô ấy vĩnh viễn không có cách nào tiếp nhận người đàn ông xa lạ nào khác đi vào thế giới của mình.
"Có lẽ em nói đúng, nhưng việc này cần thời gian, em đừng ép em ấy."
Từ "ép" này thật là dùng không đúng đi, rõ ràng cô có lòng tốt khuyên giải: "Bàng Phi, em không muốn anh có thể hiểu lầm, em cũng không có ép hai người, em chẳng qua là..."
Lời còn chưa nói hết, đột nhiên đám người bên kia truyền tới tiếng ồn ào, An Lộ và Thời Phong dây dưa với nhau, nói Thời Phong cố ý gì đó...
Bàng Phi bước nhanh đi qua, chỉ để lại An Dao mặt đầy bàng hoàng.
Mình giải thích Bàng Phi căn bản không nghe vào sao?
"Sao vậy?" Bàng Phi tới giúp Thời Phong giải vây, lúc này Trầm Ngưng Tâm không ở đây, rốt cuộc An Lộ tìm được cơ hội hạ thủ dây dưa với Thời Phong, nha đầu này thích gây khó dễ nhất, mình cũng không phải là đối thủ cô ta, huống chi là Thời Phong.
Thấy Bàng Phi tới, Thời Phong giống như bắt cọng rơm cứu mạng vậy: "Anh Bàng, anh mau giúp tôi một tay đi, em dâu anh không biết làm cái gì, đụng vào người tôi, còn trách tôi không có mắt."
An Lộ nhất định bởi vì chuyện Thời Phong với Trầm Ngưng Tâm ở chung với nhau bất bình trong lòng, hôm nay đợi có cơ hội liền tới báo thù.
Bàng Phi ngăn Thời Phong sau người: "Cậu đi đi, nơi này giao cho tôi."
"Anh rể, đây là chuyện của tôi và anh ấy, anh tránh ra."
"An Lộ, đừng nháo."
Chuyện đến cùng là như thế nào Bàng Phi dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, hôm nay là ngày khai trương Phi Dao, có rất nhiều đối tác trên phương diện làm ăn, lúc này nháo chỉ mang đến tác hại cho Phi Dao.
An Dao cũng tới, kéo An Lộ qua một bên: "Em dừng lại cho chị, hôm nay không cho phép gây chuyện."
"Em không dừng được, nhìn thấy cái tên kia em liền tức lên, hoàng hoa đại khuê nữ như em lại không cần, lại muốn tìm ả phụ nữ mang thai kia, đầu óc anh ấy bị hư sao, nghĩ như thế nào vậy?" An Lộ thở phì phò nói.
An Dao tức giận liếc mắt về phía cô ta: "Trầm Ngưng Tâm mang thai hay không mang thai em nhìn thấy sao, chuyện đó nói sau, chuyện tình cảm là hai bên lưỡng tình tương duyệt mà không phải là một phía tình nguyện, Thời Phong có người trong lòng rồi, em ồn ào như vậy lại có ý nghĩa gì, không phải là tức giận vấn đề của mình còn không giải quyết, ngược lại lưu lại cho người ta một ấn tượng xấu, cần gì phải thế chứ?"
"Có thể em chính là không cam lòng, An Lộ em nơi nào không tốt chứ, dựa vào cái gì lại bại bởi một ả phụ nữ mang thai?"
Người này một khi đâm đầu vào thì mười con trâu cũng kéo không được, An Dao biết hiện giờ nói gì cũng vô ích, nhưng nhất định phải nhắc nhở cô ta: "Được rồi, đừng gây chuyện, hôm nay công ty chị mới khai trương ngày thứ nhất, không thể xảy ra chuyện."
An Lộ căn bản không chú ý lời cô nói, bởi vì cô ta nhìn thấy Thời Phong đi về phía nhà vệ sinh nữ.
"Chị, em đi vệ sinh chút, không nói với chị nữa." Nói xong, chạy về phía nhà vệ sinh nữ.
An Dao cũng không để ý, cô còn có rất nhiều chuyện phải làm.
An Lộ rón rén đi tới nhà vệ sinh nữ, chỉ thấy bóng người Thời Phong quả nhiên xuất hiện trong nhà vệ sinh nữ.
"Ngưng Tâm, em sao vậy?" Thời Phong đứng ở bên ngoài, Trầm Ngưng Tâm lại ở bên trong cửa.
Giọng nói yếu ớt của Trầm Ngưng Tâm từ bên trong truyền tới: "Thời Phong, bụng em rất đau."
"Vậy anh đưa em đi bệnh viện."
Dìu Trầm Ngưng Tâm từ trong đi ra, chỉ thấy sắc mặt cô ta ảm đạm, đi bộ cũng không có sức lực.
Hai người từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, trực tiếp rời đi công ty, An Lộ tò mò không dứt, đành len lén đi theo.
Trầm Ngưng Tâm bị đẩy tới khoa phụ sản, Thời Phong ở bên ngoài lo lắng chờ, An Lộ ở khúc quanh nhìn trộm.
Không bao lâu, bác sĩ kêu Thời Phong vào, cửa không khóa kín, An Lộ liền bò trên khe cửa len lén nhìn vào trong.
Bác sĩ nói: "Bạn gái anh bị ung thư cổ tử cung, bây giờ đã là thời kỳ cuối, cần phải làm giải phẫu cắt bỏ."
"Làm sao có thể, bác sĩ, ông có phải chẩn đoán sai hay không? Chúng tôi rất chú ý, bạn gái tôi làm sao bị ung thư...!Ông kiểm tra thật kỹ một lần nữa xem, kỹ một chút..."
"Tôi rất chắc chắn, đây là đơn giải phẫu, anh nhanh đi đóng tiền xếp hàng làm giải phẫu đi, đừng trì hoãn nữa."
Ngoài cửa còn có rất nhiều bệnh nhân, bác sĩ không có thời gian dài dòng với anh ấy, trực tiếp