Chương 1566
Hề Như Kiên lại lén lút nhìn Trần Gia Bảo, thấy Trần Gia Bảo vẫn không có phản ứng gì, anh ta liền nhíu mày,nghiến chặt răng nói: “Tôi tin rằng, tiêu diệt mười gia tộc lớn không phải chính là mục đích của ngài Trần, mục tiêu của anh chính là muốn nắm chắc toàn bộ tài sản của tỉnh Phú Thọ. Bởi vì…bởi vì tôi biết, những ngày nay mặc dù anh không có bất cứ động tĩnh nào, thế nhưng anh vẫn luôn âm thầm thu mua tài sản của các gia tộc như: nhà họ Quế, nhà họ Cao… tôi nói đúng chứ?”
Trần Gia Bảo ngoảnh đầu nhìn anh ta, trong mắt chợt lóe lên một tia sáng, và nói: “Những ngày này, anh âm thầm đi điều tra tôi?”
Hề Như Kiến trong lòng “thình thịch” một tiếng, run người sợ hãi, không khỏi lùi về sau một bước, trên trán toát giọt mồ hôi lạnh, vội vàng giải thích: “Không có… không hề có, sao tôi lại dám theo dõi ngài Trần chứ? Chỉ là tôi âm thầm điều tra động thái của nhà họ Ngụy, biết nhà họ Ngụy có một ít tài sản, nên nhân tiện cơ hội để chiếm lấy một phần tài sản của nhà họ Quế và nhà họ Cao. Bởi vì nhà họ Ngụy và ngài Trần có qua lại thân thiết với nhau, bên tôi mới đoán rằng, chắc chắn anh đang âm thầm thu mua tài sản của mười gia tộc lớn ở tỉnh Phú Thọ, từ đó trở thành hoàng đế giới kinh doanh của tỉnh Phú Thọ.
Trong mắt Trần Gia Bảo lóe lên một tia kinh ngạc, không ngờ Hề Như Kiên chỉ dòm ngó đến tài sản của nhà họ Ngụy, mà có thể đoán ra được mục đích thâu tóm giới kinh doanh tỉnh Phú Thọ của mình, không thể không nói, chỉ có mỗi điểm này thôi, đủ để cho anh thấy được sự thông minh và tài năng của Hề Như Kiên.
Thế là anh mỉm cười nói: “Ngay từ đầu tôi chỉ xem cậu có một chút thông minh mà thôi, nhưng không thể nhìn ra được, cậu thông minh hơn tôi nghĩ nhiều.”
Hề Như kiên vui mừng khôn xiết, buộc miệng thốt ra: “Lẽ nào…lẽ nào ngài Trần đã đồng ý với tôi rồi sao?”
Trần Gia Bảo lắc đầu.
Vẻ mặt Hề Như Kiên sững sờ trong chốc lát.
Trần Gia Bảo tiếp tục nói: “Nếu như theo lời anh như thế, tôi xác thực muốn thu mua khối tài sản lớn của các gia tộc như: nhà họ Hoàng, nhà họ Quế, nhà họ Cao…tất nhiên trong đó cũng sẽ bao gồm nhà Hề các người.”
Hề Như Kiên cười khổ, đúng vậy, nhà họ Hề trong con mắt của Trần Gia Bảo, cũng chỉ là một con vịt đã được nấu chín, muốn bay đi
Sau đó Trần Gia Bảo lại tiếp tục nói: “Tôi cũng nói thật với cậu, với số tiền vốn lưu động nằm trong tôi, để muốn một lần nuốt trọn khối tài sản của các gia tộc lớn kia, e là có chút khó khăn, hơn nữa, nếu thật sự có thể nuốt hết, số tài sản của mấy gia tộc kia, cần phải tập hợp lại và bắt đầu sinh ra lợi nhuận, mà điều này thật sự tốn thời gian và sức lực, nói không chừng còn có nguy hiểm nữa, chính vì thế bảo tôi chừa một con đường cho nhà họ Hề, ngược lại có thể thu mua hoàn toàn các gia tộc khác, cũng không phải là không thể.”
Hề Như Kiên kinh ngạc sững sờ một hồi, đột nhiên ngẩng đầu lên, trong lòng lại nhen nhóm một tia hy vọng, run rẩy nói: “Trần…ngài Trần, vậy ý của anh là…là sẽ đồng ý giúp đỡ tôi ư?”
“Tôi không đồng ý, là bởi vì 30% cổ phần là quá ít ỏi rồi, còn không đủ để tôi màng đến.” Trần Gia Bảo nhẹ nhàng mỉm cười, cầm ly rượu không đặt xuống bàn, Lục Bảo Ngọc vội vàng cầm lấy chai rượu, tiếp tục rót vào trong ly.
Vẻ mặt Hề Như Kiên lưỡng lự, do dự một hồi, nghiến chặt răng nói: “Nhưng mà…nhưng mà quyền nắm cổ phần phần lớn đều nằm trong tay bố tôi và anh trai, bây giờ trong tay tôi nhiều nhất cũng nắm được 30% cổ phần, chỉ là…chỉ là đợi tôi sau khi trở thành gia chủ của nhà họ Hề, tôi có thể cho anh thêm 10% cổ phần nữa, cũng có thể nói là tổng cộng 40% cổ phần!”
“Việc phân chia nắm quyền cổ phần trong nhà họ Hề chính là chuyện của cậu, không liên quan gì đến tôi cả.” Trần Gia Bảo bình tĩnh nói, mặc dù giọng điệu vẫn bình thường, nhưng anh lại nâng giọng nói: “Nếu như anh thật sự nghĩ đến sự giúp đỡ của tôi, tôi cần 60% cổ phần, một chút cũng không thể thiếu, nếu như cậu không đồng ý, bây giờ anh có thể quay người đi ra khỏi đây. Hơn nữa, nhìn thấy cậu can đảm một mình đến tìm tôi, dũng cảm thương lượng với tôi, đợi cho đến khi tôi tiêu diệt nhà họ Hề, có thể tôi sẽ chừa cho cậu một mạng sống, cậu đi đi.”