Cực Phẩm Thần Y

Chương 2206


trước sau

Chương 2206

Cô ta đương nhiên nói là bằng tiếng Việt Nam, hơn nữa cỏn nói rõ ràng mọi chữ, hiển nhiên từ nhỏ đã nhận được sự giáo dục cao cấp.

“Gọi bảo các người tới là anh ấy.” Vũ Nhược Uyên chỉ vào Trần Gia Bảo, tiếp tục nói: “Nhưng chẳng sao cả, tôi muốn cùng với viên minh châu của phái Iga là cô đánh một hồi, xem xem rốt cuộc có chỗ nào hơn người?”

Trần Gia Bảo uống một hớp rượu, ngồi trên ghế như Lã Vọng buông cần câu, cười khẽ nói: “Người cô cần đối mặt là cô ấy, qua ải của cô ấy, mới có tư cách nói chuyện với tôi.”

“Hừ, không biết gì mà lại buông lời ngạo mạn thế, thật là khiến người ta ghét.” Ánh mắt Iga Tsuki xuất hiện ý muốn giết người, nói: “Đây không phải là Việt Nam của các người, anh có biết đắc tội với phải Iga chúng tôi, nhất là kết cục khi đắc tội với phái Iga ở thành phố Đại Lương này?”

Trần Gia Bảo cười không nói chuyện, đem sân khấu giao lại cho Vũ Nhược Uyên, để cô ta có thể phát huy hết sức.

“Tôi chưa từng nghĩ rằng đắc tội phái Iga phải trả giá thế nào, hơn nữa tôi cũng chẳng nghĩ rằng, phái Iga có bản lĩnh khiến tôi phải trả giá.” Vũ Nhược Uyên nói tới đây, lơ đãng liếc Trần Gia Bảo một cái, có Trần Gia Bảo ngồi ở đây, chi dù có nghìn phái Iga tới đây cũng sẽ không làm gì được, cho nên hoàn cảnh lúc này của cô ta chắc chắn an toàn.

Phái Iga có người hiểu tiếng Việt Nam, liền nhỏ giọng dịch lại lời của Vũ Nhược Uyên, đám ninja với đám Oda Kazue đều cực kỳ tức giận, người phụ nữ Việt Nam này, cũng dám khinh thường phái Iga, thật đáng ghét.

Iga Tsuki ngược lại lại để ý tới hành động nhỏ của Vũ Nhược Uyên, lơ đãng liếc mắt theo Vũ Nhược Uyên nhìn Trần Gia Bảo, có thể cảm nhận rõ ràng sự tin tưởng của Vũ Nhược Uyên đối với Trần Gia Bảo, trong lòng thầm nghi ngờ, lẽ nào cái tên thiếu niên người Việt Nam này nhìn còn có vẻ nhỏ tuổi hơn cô ta, mới là cường giả chân chính?

“Không, chắc chắn không có khả năng, trên người không có chút khí tức võ giả nào, làm sao có thể là cường giả Võ đạo được? Hoặc là anh ta ở Việt Nam có thế lực bối cảnh rất lớn, đợi chút nữa bắt giữ anh ta lại rồi thẩm vấn là được.”

Iga Tsuki âm thầm lắc đầu, nhưng lại trầm giọng nói với Vũ Nhược Uyên: “Nếu cô đã coi phái Iga chúng tôi không ra cái gì, xem ra tôi

bắt buộc phải ra tay dạy dỗ cô, làm cho cô biết rõ kết cục khi không tôn trọng phái Iga.”

“Một khi đã vậy, thế thì tới chiến thôi, chỉ có cường giả mới xứng đáng nhận được sự tôn trọng.” Vũ Nhược Uyên chậm rãi đứng dậy, trong ánh mắt dâng lên ý chí chiến đấu.

Lúc ở Việt Nam, cô ta luôn bị Lưu Ly chèn ép ở mọi mặt, khiến cô ta không có chút hy vọng nào với việc chiến thắng Lưu Ly. Điều ấy đối với một Vũ Nhược Uyên luôn kiêu ngạo mà nói, chắc chắn là một đả kích lớn, trong lòng đã nén giận từ lâu.

Bây giờ cô ta tới Nhật Bản, tuyệt đối không thể chấp nhận việc ngay cả một cô gái Nhật Bản cùng tuổi có thể vững vàng chèn ép trên đầu cô ta được, cho nên trận chiến này, cô ta tuyệt đối sẽ không cho phép bản thân thua Iga Tsuki!

Mà suy nghĩa của Iga Tsuki lại đơn giản hơn nhiều, hiếm khi gặp được một cô gái nào ngang sức ngang tài với mình về nhan sắc lẫn Võ đại, trong lòng cũng có ý ganh đua cao thấp, đương nhiên, quan trọng hơn vẫn là dạy dỗ Vũ Nhược Uyên, làm cho cô gái Việt Nam này biết sự lớn mạnh của phái Iga và Nhật Bản!

Cô ta phất tay, đám người Oda Kazue lùi về phía sau, làm sao tránh cho lúc chiến đấu lại đụng tới họ, nói: “Nếu cô muốn đấu, vậy Iga Tsuki tôi sẽ chiều, nhưng cô yên tâm, xét thấy lúc trước cô đả thương mấy người Oda Kazue, nhưng không lấy mạng họ, vậy tôi sẽ không giết cô đâu.”

Vũ Nhược Uyên khẽ cười, nói: “Muốn đả thương Vũ Nhược Uyên tôi, không phải là việc dễ dàng đâu, cô vẫn nên lo lắng hơn cho chính mình đi, ngộ nhỡ cô bị tôi đánh bại trước mắt đàn em, nói không chừng sẽ ảnh hưởng tới uy danh của cô trong lòng họ đấy.”

“Điều này không nhọc cô lo lắng, bởi vì tôi sẽ không thua cô.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện