Cực Phẩm Thần Y

Chương 2209


trước sau

Chương 2209

Dường như phát hiện sự kinh ngạc của Iga Tsuki, khoé miệng Vũ Nhược Uyên khẽ cười, tốc độ đột nhiên nhanh hơn một phần, thậm chí còn nhanh hơn Iga Tsuki, trong nháy mắt đã thu hẹp khoảng cách hai người lại.

Mà mũi kiếm của cô ta, cách giữa trán của Iga Tsuki không tới 10cm!

Kiếm khí mạnh mẽ, đánh vài mái tóc đen nhánh dài mượt tung bay phía sau của Iga Tsuki.

Con ngươi của Iga Tsuki co rút lại, suýt nữa đã xảy ra chuyện rồi, cổ lệch sang bên trái.

Chỉ nghe một tiếng “xoẹt”, một lưỡi kiếm màu trắng bắn ra từ ngón tay của Vũ Nhược Uyên, bay qua tóc mai của Iga Tsuki, loé sáng giữa không trung, trong nháy mắt liền xuyên qua vách tường cứng như đá, xuất hiện một cái lỗ lớn bằng một ngón tay cái.

Một lọn tóc mái đen nhánh của Iga Tsuki chậm rãi rơi xuống trong không trung, trong lòng cô ta cả kinh, đột nhiên nhảy về phía sau, trong lòng nghĩ lại mà sợ.

Nếu không phải cô ta ý thức được sự nguy hiểm, nghiêng đầu tránh đi trước, chỉ sợ lưỡi kiếm đó sẽ xuyên qua trán cô ta, kết quả thật không tưởng tượng được, trong lòng cũng cùng lúc khiếp sợ: “Đây rốt cuộc là chuyện gì, tốc độ của mình rõ ràng nhanh hơn cô ta, sao cô ta lại ở trước mình rồi, lẽ nào từ lúc bắt đầu, cô ta luôn che giấu thực lực?”

Vũ Nhược Uyên có một chiêu sẩy tay, cũng không buồn phiền, càng không có cơ hội đuổi theo mà tấn công, ngược lại lại đứng tại chỗ nhìn Iga Tsuki cười cười, hơi mũi kiếm ở giữa không trung, cười nói: “Cô tưởng dựa vào tốc độ nhanh, mà trước mặt tôi lại chẳng có tí tác dụng nào, mà một kiếm này của tôi, lại khiến cho lòng cô có cảm giác sợ hãi rồi?”

Hương thơm ban nãy Iga Tsuki ngửi thấy, thật ra chính là độc dược phấn Ngưng Hương mà Vũ Nhược Uyên đã rải ra.

Tên thì rất hay, độc dược cũng không độc, nhưng “phấn Ngưng Hương” lại có thể im lặng làm tê liệt trung khu thần kinh, làm chậm tốc độ trong vô hình, có thể nói tự nhiên là khắc tinh trời sinh của Iga Tsuki.

Cho nên, Vũ Nhược Uyên có thể đột nhiên đuổi theo Iga Tsuki được, không phải do tốc độ của Vũ Nhược Uyên trở nên nhanh hơn, mà là tốc độ của Iga Tsuki trở nên chậm lại, chẳng qua thứ nhất là do chiến đấu quá kịch liệt, không cho Iga Tsuki quá nhiều thời

gian để suy nghĩ, thứ hai là do tốc độ của Vũ Nhược Uyên cũng không kém hơn tốc độ của Iga Tsuki bao nhiêu, cho nên Iga Tsuki mới không phát hiện ra sự thật.

Đương nhiên, chuyện này cũng là bởi Vũ Nhược Uyên không thực sự muốn tính mạng của Iga Tsuki, hơn nữa khó gặp được đối thủ ngang tài ngang sứcc không muốn ra sát chiêu, cho nên chỉ dùng loại độc mang tính phụ trợ như “phấn Ngưng Hương” này.

Nếu không, dựa vào thủ pháp sử dụng độc dược đầy thần kì của Quỷ Y Môn, chỉ cần cô ta sử dụng đủ các loại độc của Quỷ Y Môn, liền có thể làm cho Iga Tsuki trúng chiêu mà không ai hay biết, hơn nữa còn có thể do đó mà chiếm thế thượng phong.

Lúc này, cả đám người Oda Kazue đều kinh hô, chị đại được bọn họ tôn kính như tiên trên trời, thế mà lại rơi vào thế hạ phong, người phụ nữ Việt Nam này, lại ghê gớm thế cơ á?

“May mắn chiếm được tí thượng phong liền đắc ý, người Việt Nam các người sao mà nông cạn thế?” Khoé miệng Iga Tsuki nhếch lên đầy ý cười mỉa mai.

Trần Gia Bảo hơi nhíu mày, vươn tay sờ cằm, hì hì cười hai tiếng, dường như có chút không hài lòng.

Ở giữa sảnh, ánh mắt Vũ Nhược Uyên xẹt qua một tia nghiêm túc, đột nhiên nở nụ cười, lắc đầu khinh thường nói: “Nhật Bản học tập Việt Nam hơn hai nghìn năm nay, chẳng qua một trăm năm gần đây mới may mắn phát triển, liền bắt đầu không coi ai ra gì, tự cao tự đại, tôi thấy nông cạn thực sự chính là người Nhật Bản các người mới đúng.”

Sắc mặt Iga Tsuki hơi thay đổi, nói tiếp: “Tôi không phủ nhận Nhật Bản học tập Việt Nam, nhưng hy vọng cô biết có một câu này trò giỏi hơn thầy. Tôi sẽ đánh bại cô, để cô hoàn toàn bị tôi làm cho phục mà quỳ xuống!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện