“Thằng điên, lẽ nào hắn vì vượt qua mình mà không muốn sống nữa? Ngay cả tay đua F1 chuyên nghiệp nhất, ở khúc cua chữ S trước mặt cũng phải giảm tốc độ, thế mà hắn dám cho rằng so với tay đua F1 hắn còn lợi hại hơn?” Mạnh Thắng cực kỳ khiếp sợ nói.
Hắn nói không sai, Trần Gia Bảo căn bản cũng không có dự định giảm tốc độ, đem chân ga đạp hết mức, vững vàng duy trì tốc độ ba trăm hai mươi lăm kilomet trên giờ.
Trong tiếng nổ giòn giã của động cơ, dùng hết tốc lực vọt tới!
Sắc mặt Hương Giang trắng bệch, không nhịn được nhắm chặt hai mắt lại hét ầm lên, sợ đến mức không dám mở mắt.
Mạnh Thắng thấy vậy cũng sững sờ, lẩm bẩm nói: “Thằng điên, đúng là một thằng điên mà.”
Đột nhiên, ánh mắt Trần Gia Bảo ngừng lại, Bentley vẽ ra một đường cong đẹp đẽ phiêu dật, vững vàng lướt qua khúc cua thứ nhất.
“Đúng một thằng điên không màng sống chết.
Khúc cua gấp gáp, ba lần chuyển hướng liên tục, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi khúc cua là rất ngắn.
Mày cho rằng chỉ cần thuận lợi qua khúc cua thứ nhất là được sao?” Mạnh Thắng tức đến nổ phổi mắng, chính hắn còn đang giảm tốc độ, chuẩn bị lái qua đoạn cua.
Phía trước, chính là khúc cua thứ hai.
Chiếc Bentley vẫn duy trì tốc độ tối đa như cũ.
Mắt thấy ngay lập tức chiếc xe sẽ đụng vào thanh chắn đường, dẫn đến kết cục người chết xe hư, trong lòng Hương Giang sốt sắng mà cũng không dám thở mạnh.
Trong mắt Mạnh Thắng, tràn ngập thần sắc kinh hãi, tựa như đã thấy được hình ảnh chiếc Bentley đâm vào hàng rào phừng phừng bốc cháy, một xe ba xác.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo đảo mạnh tay lái, một tiếng ma sát chói tai vang lên, chiếc xe nhanh chóng, vô cùng mạo hiểm vượt qua khúc cua thứ hai, hơn nữa vẫn còn giữ nguyên tốc độ như cũ.
“Mẹ kiếp, còn một khúc cua nữa.
Con mẹ nó, mày dừng xe lại mau!” Mạnh Thắng tức giận hét lớn, gân xanh trên trán đồng loạt nổi lên.
Liên tục qua hai khúc cua, liên tục hai lần bẻ lái gấp gáp, chiếc Bentley đã có chút không khống chế được.
Thân xe gần như dính sát vào hàng rào bên trái.
Không chỉ có mình Hương Giang sợ hãi, ngay cả sắc mặt Hàn Đông Vy cũng đã hơi trắng bệch.
Thế nhưng Trần Gia Bảo vẫn không giảm tốc độ, cười lạnh một tiếng, mạnh mẽ đánh tay lái.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, chiếc xe vẽ ra một đường cong đẹp mắt, thành công lướt qua khúc cua thứ ba.
Hương Giang và Hàn Đông Vy thở phào nhẹ nhõm.
Đặc biệt là Hương Giang, vừa nãy thần kinh căng thẳng muốn nứt ra, hiện tại đã bình tĩnh lại, cô mới phát hiện, phía sau lưng đã bị mồ hôi lạnh tuôn ra làm cho ướt nhẹp.
Ba trăm hai mươi lăm kilomet trên giờ, liên tục ba lần bẻ lái gấp, lướt qua khúc cua chữ S, thao tác của Trần Gia Bảo nhanh nhẹn vô cùng khiến người xem hoa cả mắt.
Mà toàn bộ quá trình cũng chỉ diễn ra trong