Phòng tiệc rất lớn, được tổ chức rất hoành tráng, hơn nữa cũng có rất nhiều khách được mời đến, ở đây họ nói chuyện chủ yếu về việc kinh doanh.
Trong những người ồn ào náo nhiệt đó, có một cô gái đang ngồi ở trong một góc yên tĩnh, cô có vẻ ngoài rất xinh đẹp cùng với khí chất thanh lãnh khó ai sánh bằng.
Cô đang cầm một ly rượu đỏ, chỉ ngồi yên đó thôi nhưng cũng toát lên khí chất của một người phụ nữ thành đạt, thu hút vô số ánh mắt của mọi người trong bữa tiệc.
Cô là Tô Ánh Mai, người có tên trong hợp đồng hôn nhân trên danh nghĩa với Trần Gia Bảo, chính là vợ chưa cưới của anh.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy dạ hội màu trắng, lại càng tôn làn da trắng như tuyết của cô, giống như một đóa sen trắng cao quý thanh khiết trên đỉnh núi cao vậy.
Mà vẻ đẹp của cô khiến cho người ta phải kinh ngạc, họ chỉ có thể ngắm nhìn từ xa mà không dám đến gần cô thêm.
Khi Trần Gia Bảo đến, anh đã nhìn thấy một cảnh đẹp như vậy.
Tuy rằng anh đã từng thấy vô số cô gái xinh đẹp khác như Tạ Cẩm Tú, Hàn Đông Vy, họ đều là những cô gái rất xinh đẹp, nhưng đến khi anh nhìn thấy Tô Ánh Mai, anh vẫn vô cùng ngạc nhiên trước dung mạo mỹ miều của cô.
Thế nhưng Tô Ánh Mai vẫn ngồi một mình trong góc đó, không hề quan tâm đến việc anh có mặt hay không.
Hàn Đông Vy đang khoác tay Trần Gia Bảo, cô nhìn thấy anh đang nhìn về phía Tô Ánh Mai, trong lòng liền thấy khó chịu, cô nói: “Cô ấy là Tô Ánh Mai đấy.
Anh nhìn cô ấy lâu như vậy chắc là có quen cô ấy đúng không?”
“Nếu như anh nói cô ấy là vợ chưa cưới của anh thì em có tin không?”
Trần Gia Bảo cười, nói nhỏ với cô.
“Ha ha…”, Hàn Đông Vy che miệng cười, khịt mũi nói: “Em không tin, mặc dù em không quen biết Tô Ánh Mai, nhưng em biết bạn bè là nam của cô ấy rất ít, hơn nữa chưa bao giờ có scandal, làm sao có thể có vợ chưa cưới được? Hơn nữa trước kia anh ở trên núi, có khi đây chính là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô ấy, cô ấy làm sao có thể là vợ chưa cưới của anh được?”
Trần Gia Bảo chỉ cười nhạt, cũng không giải thích gì thêm.
Bỗng nhiên có một giọng nói đầy giễu cợt vang lên từ phía sau: “Ái chà, đây là ai vậy nhỉ, ăn nói trắng trợn như vậy, anh dám bảo cô gái xinh đẹp đó là vợ chưa cưới của anh sao? Anh nói vậy tức là muốn khiêu chiến với tất cả người đàn ông ở thành phố Hòa Bình sao? Cẩn thận đấy, nếu không ngày mai anh có thể chết bất cứ lúc nào mà không rõ nguyên do đâu!”
Trần Gia Bảo với Hàn Đông Vy quay đầu nhìn thì thấy trước mặt họ là một thanh niên trẻ tuổi, mặc quần áo màu lam nhạt, tuy rằng vẻ ngoài đẹp trai nhưng lại quá bảnh bao đỏm dáng, khiến người ta