Sau đó, cô thấy biểu tình của Trần Gia Bảo đột nhiên trở nên bối rối, trong nháy mắt cô hiểu ra, cô nhanh chóng thốt lên: “Chẳng lẽ anh thật sự không biết khiêu vũ à?”
Trần Gia Bảo lúng túng cười một tiếng, từ nhỏ tới lớn anh đều ở trên núi tu luyện, học y, làm gì có cơ hội học khiêu vũ chứ?
Ngay cả Tô Ánh Mai vẫn luôn lạnh lùng kiêu ngạo mà bây giờ cũng nhịn không được cười một tiếng, sau đó nói: “Không sao, tôi sẽ dạy anh, thật ra thì rất dễ học, anh vịn vào eo tôi như vậy này, ừ, không phải chỗ đó, lên cao một tí nữa.
”
“Xin lỗi, xin lỗi, tôi để tay sai vị trí.
” Trần Gia Bảo ngượng ngùng cười, cũng không biết có phải anh ta đang cố ý hay không.
Ngoài mặt Tô Ánh Mai hừ lạnh một tiếng nhưng trong lòng thì lại hơi ngượng ngùng, ngay cả chính cô đều kinh ngạc, thế mà cô lại không hề tức giận.
Ngay sau đó, cô lắc đầu một cái, làm cho những suy nghĩ linh tinh văng ra khỏi đầu, hai tay khoác lên vai của Trần Gia Bảo nói: “Anh đi theo tiết tấu của tôi, nghe theo sự hướng dẫn của tôi là được, nếu như anh có năng khiếu bẩm sinh thì sẽ học rất nhanh.
”
Trần Gia Bảo cảm giác được vòng eo nhỏ nhắn của Tô Ánh Mai, chóp mũi tràn ngập mùi thơm nhàn nhạt trên người cô thì trong lòng anh có chút rung động, cười nói: “Được, có thể bắt đầu rồi.
”
Tô Ánh Mai hít sâu một hơi, từ từ hướng dẫn Trần Gia Bảo nhảy điệu nhảy giao tiếp.
Thấy một màn này, sự ghen tức trong mắt của Phương Hòa Nhiên lại càng đậm hơn, anh ta cầm một ly rượu đỏ lên, một hơi uống sạch.
Cũng không phải vì Phương Hòa Nhiên thích Tô Ánh Mai nhiều như thế nào, mà là thấy một cô gái xuất sắc như vậy mới vừa từ chối mình, thế mà bây giờ lại đi đối xử đặc biệt với một người đàn ông khác thì cho dù là ai đi nữa trong lòng cũng sẽ cảm thấy không thoải mái.
Nhất là người có địa vị cao như Phương Hòa Nhiên, từ nhỏ vì thế lực của gia đình nên có rất nhiều phụ nữ chủ động tới lấy lòng anh ta cho nên anh ta đã sớm quen với việc được vô số phụ nữ vây quanh mình.
Bây giờ khi nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng tức giận.
Tôn Trường An đi tới bên cạnh anh ta, thấy ánh mắt dọa người của Phương Hoàn Nhiên, không khỏi bật cười, sau đó rót cho Phương Hòa Nhiên một ly rượu đỏ, nói: “Anh Phương, tôi nghe nói anh quen với ông cụ Cố Minh Nhiên, không biết có thật hay không?”
Phương Hòa Nhiên gật đầu một cái, nhưng một đôi mắt vẫn âm trầm nhìn chăm chú Trần Gia Bảo và Tô Ánh Mai như cũ, anh ta nói: “Đúng vậy, ông nội tôi là bạn của ông Cố Minh Nhiên, lúc nhỏ, tôi còn đi qua nhà họ Cố ở thành phố Hồ Chí Minh làm khách, xem như là có chút quen biết.
Thần sắc của Tôn Trường An rất vui mừng, tiếp tục nói: “Theo tôi được biết, gần đây tập đoàn Nhiên Á của Tô Ánh Mai đang gặp khó khăn, sở dĩ hôm nay cô ta tới tham gia buổi tiệc này có lẽ là vì muốn giành được quyền