Nháy mắt, tầm mắt của mọi người xung quanh đều tụ tập về phía Trần Gia Bảo, không ít người còn khinh thường ra mặt.
Trước những con mắt nhìn chằm chằm ấy, thần sắc Trần Gia Bảo vẫn dửng dưng, nhìn bọn họ một cái, chậm rãi lắc đầu nói: “Không đủ.”
Tất cả đều ồ lên, thậm chí có những người đang ngồi sau lưng Tô Văn Quân bắt đầu giận dữ.
“Nếu thêm chúng tôi nữa thì sao?”
Chỉ trong nháy mắt, lại có năm sáu người trong đại sảnh đứng lên, nữ có nam có, đều đi ra sau lưng Tô Văn Quân.
Xung quanh lại lần nữa vang lên những tiếng kêu đầy ngạc nhiên, họ đã nhận ra mấy người này cũng là những người cực kì nổi tiếng trong giới kinh doanh.
Vẻ đắc ý lộ rõ trên khuôn mặt Tô Văn Quân, nhìn Trần Gia Bảo với ánh mắt đầy trịch thượng.
Sắc mặt Tô Ánh Mai hơi thay đổi, thì thầm bên tai Trần Gia Bảo: “Gia Bảo, mấy người này cũng là nhân vật lớn trong giới kinh doanh tại Hòa Bình.
Anh thấy người phụ nữ mặc lễ phục màu đen đó không? Cô ta là Hà Duệ Nhã, chủ tịch công ty TNHH mỹ phẩm Minh Lan, là đầu rồng của các xí nghiệp mỹ phẩm thành phố Hòa Bình, hơn nữa lần trước công ty cô ta cũng góp tay đánh lén tập đoàn Nhiên Á.”
Trần Gia Bảo tùy ý nhìn qua Hà Duệ Nhã một cái, lắc đầu: “Vẫn không đủ.”
Mọi người lại ồ lên lần nữa, không ít người đã bắt đầu cảm thấy Trần Gia Bảo chỉ đang cố làm ra vẻ.
Tô Văn Quân cười lạnh một tiếng, nói với vẻ khinh bỉ: “Con rể đúng là biết làm màu, không cần kể đến những người khác trong đại sảnh, chỉ cần mấy người này cộng lại thôi thì tài sản đã lên mấy trăm ngàn tỷ rồi, thậm chí còn cao hơn GDP của vài nước Đông Nam Á nữa.
Không biết con rể có bản lĩnh và lòng tin nào mà nói bọn bố không lọt vào được mắt của con vậy?”
Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng.
Đột nhiên có một đám người đi vào đại sảnh, lớn tiếng nói: “Thành Trung đến từ Nam Định, xin tặng một chiếc bình phong gỗ sứa Cà Mau, chúc ông Tô Minh Sơn sống lâu trăm tuổi.”
Tất cả mọi người, bao gồm Tô Văn Quân đều thảng thốt.
Thành Trung là một tay cừ khôi ở thành phố Nam Định, chưa bao giờ nghe nói có qua lại gì với nhà họ Tô, sao bây giờ lại không mời mà tới?
Không đợi mọi người đặt ra nghi vấn, tiếp theo lại có một người cất giọng: “Kinh Đại Vĩ đến từ Thanh Hóa mang một cặp bình lưu ly mã não Dương Chi đến chúc thọ ông cụ Tô.”
“Đỗ Phi Dương đến từ Sơn La, đặc biệt tới mừng thọ ông Tô Minh Sơn được bảy mươi tuổi..”
“Tưởng Đức Lâm đến từ thành phố Hòa Bình…”
Mười một người lần lượt đi vào, hơn nữa mỗi người đều đại diện cho một thế lực khổng lồ, nhất là Tưởng Đức Lâm, ông ta chính là đại ca thế giới ngầm của Hòa