Cực Phẩm Thần Y

Chương 435


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 435

“Hóa ra là như vậy.” Kiều Phượng Hoa đột nhiên nhận ra, tuy rằng mặt đỏ bừng, nhưng trong lòng tràn đầy kinh ngạc, bây giờ Trần Gia Bảo có thể tìm ra gốc rễ của căn bệnh, hy vọng chữa khỏi bệnh cho ông nội chắc chắn lớn hơn một chút, vẻ hy vọng nói:”Gia Bảo, vậy thì Anh có thể chữa lành cho ông tôi không?”

“Tôi sẽ cố gắng hết sức. Nhưng mà, ông nội của cô là do Nguyên Dương bẩm sinh bị thương tổn, vì là bẩm sinh thương tổn, nên cô chỉ có thể dùng những thứ tiên thiên để bù đắp lại. Tất cả các loại thảo mộc và chế độ ăn uống của hậu thiên đều không có tác dụng gì, cũng chính là theo như “Chu Dịch Thần Tông Khí”: Đồng loại dễ xây, nhưng khó lại thành khéo. Tôi chỉ có thể cố gắng huy động Nguyên Dương bẩm sinh trong cơ thể ông nội cô, khiến thuỷ hoả tương giao, bồi bổ tiên thiên, hy vọng có thể đánh thức ông nội cô.”

Kiều Phượng Hoa gật đầu, nghiêm nghị nói:”Anh có thể thử, tôi tin anh.”

đang ở trong phòng của ông Kiều.

Kiều Toàn Tuấn trên trán đổ mồ hôi lạnh, đột nhiên nghiến răng nghiến lợi, nếu như Trần Gia Bảo không thể chữa khỏi cho ông cụ, đối với ông ta mà nói, chắc chắn là kết quả tốt nhất.

Nghĩ đến đây, Kiều Toàn Tuấn đột nhiên đi tới chỗ Hồ Văn Quảng, cau mày hỏi: “Bác sĩ Hồ, y thuật của Trần Gia Bảo thật sự rất cao minh sao?”

Sự chú ý của Kiều Ngọc Nghi cũng bị thu hút, ông ta cũng tò mò về y thuật của Trần Gia Bảo, nếu Trần Gia Bảo có thể đánh thức được ông cụ, ông ta chắc chắn sẽ là người thắng lớn nhất, Kiều Ngọc Nghi nhanh chóng dỏng tai lên và nghe một cách chăm chú.

Hồ Văn Quảng tỏ vẻ ngạc nhiên, đối mặt với hai vị chủ nhà của nhà họ Kiều ở thành phố Đà nẵng trước mắt, cũng không dám thoái thác, vội vàng đứng dậy gật đầu nói: “Thật không dám dấu là y thuật của Trần Gia Bảo là thần kỳ nhất mà tôi từng được thấy. Nói cho ông biết, cách đây một thời gian, ông lão Tạ Hoàng Dương của nhà họ Tạ ở thành phố Hoà Bình bị bệnh nan y. Chuyện này ông đã nghe qua chưa?”

“Tôi biết.” Kiều Toàn Tuấn gật đầu ngay lập tức và nói: “Tôi nghe nói Tạ Hoàng Dương đang bị ung thư não giai đoạn cuối, không lâu nữa sẽ chết. Nhưng mà, tôi lại nghe nói rằng có một bác sĩ thiên tài đột nhiên

từ trên trời rơi xuống và chữa khỏi bệnh ung thư não cho ông ta một cách thần kỳ. Sau khi nghe nói về chuyện này, tôi và anh cả của tôi đều bị kinh ngạc trong một thời gian dài. Chờ đã, không lẽ người đã chữa khỏi cho Tạ Hoàng Dương là…”

Đột nhiên, Kiều Toàn Tuấn nghĩ đến một khả năng nào đó, và vẻ mặt của anh ta đầy kinh ngạc.

“Không sai.” Hồ Văn Quảng gật đầu thở dài: “Căn bệnh ung thư não giai đoạn cuối của ông cụ Tạ Hoàng Dương đã được Trần Gia Bảo chữa khỏi, và theo như tôi biết thì ông cụ Tạ Hoàng Dương từ bệnh nặng sắp chết đã hồi phục hoàn toàn, thậm chí còn khỏe mạnh hơn người thường. Chỉ trong thời gian ngắn nửa tháng.”

“Cái gì?”

Kiều Toàn Tuấn mở to hai mắt, lộ ra vẻ mặt không thể tin nào được, Kiều Ngọc Nghi ở bên cạnh ông ta cũng bị kinh ngạc không thôi, không những kinh ngạc, mà trong lòng còn vui mừng khôn xiết.

“Nếu Trần Gia Bảo đã có thể chữa khỏi căn bệnh ung thư não giai đoạn cuối, vậy thì căn bệnh Alzheimer của ông cụ chắc chắn cũng không thành vấn đề. Thật không ngờ Phượng Hoa lại mang về một người có y thuật tuyệt vời như vậy. Đến tôi cũng không nhìn ra, may mắn thay tôi chưa kịp để dằn mặt anh ta trước công chúng, nếu không thì Trần Gia Bảo sẽ tức giận mà rời khỏi nhà họ Kiều, và việc mời anh ta chữa bệnh cho ông cụ, đã khó lại càng thêm khó rồi.”

Kiều Ngọc Nghi nghĩ đến điều này, liền cảm thấy rất may mắn mà thở nhẹ một hơi.

Hồ Văn Quảng dường như cảm thấy cú sốc mà mình mang đến cho Kiều Toàn Tuấn còn chưa đủ, và tiếp tục thở dài:”Còn hơn thế nữa. Một thời gian trước, Hứa Thành Sâm, người đứng đầu dòng họ y học cổ truyền Trung Quốc ở thành phố Hoà Bình, đã từng so tài y thuật với Trần Gia Bảo trước mặt công chúng. Kết quả là bị Trần Gia Bảo đánh bại hoàn toàn và không còn sức để chống trả.

Hơn nữa không lâu sau, tôi nghe nói rằng ông lão Cổ Minh Nhiên họ Cổ ở Hà Nội, cũng đã đích thân từ Hà Nội đến thành phố Hoà Bình thăm hỏi bác sĩ Trần và xin bác sĩ chủ Trần chữa trị cho cháu gái mình.

Ôi, y thuật thông thiên của Bác sĩ Trần thật sự khiến người ta phải kinh ngạc, cả đời chỉ có thể ngửa mặt trông lên.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện