Trần Gia Bảo chắp tay cười nhạt nói: “Thủy Vân Cổ, sinh tại Tây Ninh Kim Tằm Tông, không mùi không vị, khiến người ta khó mà đề phòng, sau khi tiến vào thân thể, nó sẽ nhanh chóng ngủ đông trong cơ thể ký chủ, bình thường sẽ không có dị trạng gì, một khi chủ nhân của nó thúc giục thì nó sẽ từ từ tỉnh lại ăn tươi nuốt sống hết lục phủ ngủ tạng, cuối cùng phá thân thể mà ra, có thể nói là một trong những cổ thuật hung ác trên thế gian, tôi nói có đúng không?”
“Anh…Làm sao ngươi biết được?” Lục Bảo Ngọc biến sắc, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, có một dự cảm bất thường hiện lên trong đầu.
Châu Nguyệt Tâm thấy tình thế không ổn cũng vội vàng nhắm vào huyệt thái dương của Trần Gia Bảo mà bắn.
Đột nhiên, vẻ mặt Trần Gia Bảo khinh thường, ra tay nhanh chóng, trực tiếp chế trụ cổ tay Châu Nguyệt Tâm, nhẹ dùng sức, Châu Nguyệt Tâm bị đau khẽ hừ một tiếng chần chừ trong giây lát thì súng lục đã rơi vào tay Trần Gia Bảo.
Một giây sau, Trần Gia Bảo đánh vào bả vai của Châu Nguyệt Tâm, Châu Nguyệt Tâm hự một tiếng khóe miệng trào máu, không tự chủ được mà ngã về phía sau.
Bay thẳng ra ngoài, ngã trên nền đất, giãy giụa không đứng dậy nổi.
Trong một giây ngắn ngủi, Châu Nguyệt Tâm đã mất đi khả năng chiến đấu!
Vẻ mặt Lục Bảo Ngọc hiện lên vẻ khiếp sợ, trong nháy mắt búng ngón tay, cả thân thể đã nhanh chóng bay ra khỏi đình nghỉ mát, người như bông liễu, mềm mại ưu nhã.
Cơ hồ là trong nháy mắt, xung quanh vang lên tiếng súng nổ, rõ ràng là những tay bắn tỉa đã mai phục từ sớm đồng thời tiến hành nhiệm vụ ám sát Trần Gia Bảo!
Lục Bảo Ngọc nhẹ nhàng đáp xuống khoảng sân xa bên ngoài, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý, tựa như cô ta chính mắt thấy dáng vẻ chết thảm của Trần Gia Bảo.
“Ngang ngược tàn ác nhưng cũng không chịu nổi một kích!”
Đột nhiên Trần Gia Bảo mang theo sắc thái khinh miệt, mũi chân nhẹ nhàng gõ trên mặt đất, ngay lập tức người đã biến mất, mười mấy phát đạn bắn ra đều lần lượt sượt qua không khí.
Cả mười phát không trúng phát nào.
Trần Gia Bảo dựa theo âm thanh phát ra để xác định vị trí, cơ thể chuyển động nhẹ nhàng như nước chảy mây bay, lần lượt các nơi xung quanh rừng trúc, sau tường, nóc nhà bắt đầu phát ra những tiếng kêu la thảm thiết.
Một lát sau, Trần Gia Bảo lại một lần nữa xuất hiện trong đình, những tay bắn tỉa xung quanh đều đã bị Trần Gia Bảo giải quyết hết.
Năm sát chiêu được tung ra nay đã bị phá mất bốn, tình thế thay đổi trong nháy mắt!
“Điều này… Điều này sao có thể?” Vẻ mặt Lục Bảo Ngọc tràn đầy khiếp sợ.
Những ám chiêu mà cô ta dày công thiết kế, lại bị Trần Gia Bảo phá giải dễ như trở bàn tay, điều này sao có