Dựa vào việc anh là một cao thủ? Vậy càng không ổn hơn, theo tôi được biết, chủ nhân của nhà họ Phương cũng là một cao thủ, hơn nữa còn là một bậc thầy lão luyện, anh có chắc mình có thể đánh bại hắn trong một lần hành động không? Ngoài ra, nhà họ Phương là một gia tộc ẩn thân có nền tảng thâm hậu vượt xa sức tưởng tượng của mọi người, liệu anh có thể đảm bảo rằng ngoài chủ nhân của nhà họ Phương, nhà họ Phương sẽ không còn cao thủ bậc thầy nào khác không? Đến lúc đó chẳng phải anh chỉ có một con đường chết hay sao?
Anh còn lại gì? Ồ, đúng rồi, còn lại việc trước mắt Lục Bảo Ngọc tôi đang bị anh khống chế? Vậy anh có biết, thế lực của nhà họ Lục nhiều nhất cũng nhỉnh hơn nhà họ Triệu một chút, nhưng so với nhà họ Phụng thì vẫn còn một khoảng cách cực lớn và thậm chí là không thể vượt qua? Nói không chừng, đến lúc đó nhà họ Lục chúng tôi cũng sẽ bị anh kéo xuống vực sâu vạn kiếp bất phục.
Bây giờ tôi thực sự hối hận, tại sao tôi lại gặp phải một tên điên như anh và phải lên con tàu hải tặc của anh? Chẳng lẽ ông trời thật sự ghen tị với Lục Bảo Ngọc tôi nên đã phái anh đến đây, tiêu diệt hủy hoại tôi?”
Lục Bảo Ngọc lắc đầu, ánh mắt lạnh lùng, cô ta nở nụ cười chế giễu trên khóe miệng.
Trần Gia Bảo nhấp một ngụm rượu vang, vẻ mặt không thay đổi, khóe miệng nở một nụ cười bỡn cợt, anh nói: “Vậy cô có biết nhà họ Tần và nhà họ Kiều ở tỉnh lỵ sẽ hết sức ủng hộ tôi không?”
“Nhà họ Tần và nhà họ Kiều toàn lực ủng hộ anh ư?” Lục Bảo Ngọc giật mình, sau đó khẽ cau mày, trầm giọng nói: “Nếu thật sự là như vậy, cộng thêm nhà họ Lục chúng tôi, tỉ lệ thắng có thể sẽ là sáu bốn, đương nhiên, nhà họ Phương sáu, anh bốn.
”
Trần Gia Bảo thong thả đứng dậy, chỉ là sự tự tin ngập tràn giữa đôi lông mày, như cả thế giới đang nằm trong tay mình, thờ ơ nói: “Vậy cô có biết nếu tôi dốc hết sức lực, dưới cảnh giới cao thủ bậc thầy trong truyền kỳ, đám còn lại trước mặt tôi đều chỉ là gà đất chó sành!”
“Cái gì?” Lục Bảo Ngọc càng thêm kinh ngạc, đứng bật dậy, trong mắt hiện lên vẻ khó tin: “Anh… anh mạnh như vậy, nhưng anh vẫn còn trẻ, chuyện này… sao có thể?
“Vậy thì cô có biết…” Ý cười bên khóe miệng Trần Gia Bảo càng đậm hơn, anh đột nhiên duỗi tay ra, kéo Lục Bảo Ngọc vào lòng, vươn tay nâng chiếc cằm thanh tú của cô ta lên, nhìn cô một cách trịch thượng, khóe miệng mang ý cười bỡn cợt, nói: “Đã là tàu hải tặc của Trần Gia Bảo tôi rồi thì cả đời này cũng không có khả năng xuống được sao? Nhất là đối với một mỹ nhân tuyệt sắc như cô, nếu cô bỏ chạy mất, chẳng phải là tôi sẽ thiệt thòi lớn sao?”
Lục Bảo Ngọc lập tức thở gấp, mặt đỏ bừng bừng, ánh mắt hoảng loạn, căng thẳng nói: “Anh… anh mau buông tôi ra.
”
Vốn dĩ lúc trước bị Trần Gia Bảo cưỡng hôn trước mặt đám phú nhị đại Nhạc Thạch, cô ta còn không cảm thấy gì.
Nhưng