Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Trần Gia Bảo nhìn thấy người nào đó đột phá, trong lòng tràn đầy tò mò, muốn xem và tìm hiểu xem cảm ngộ đột phá thì xảy ra chuyện gì, cho nên trong lòng cũng muốn xem cho xong.
Đột nhiên, khi Trần Gia Bảo đang suy nghĩ, Đàm Minh Y đột nhiên di chuyển.
Trên đỉnh núi Hồng Lĩnh, bên ngoài ngôi nhà tranh có rất nhiều tre, lá rụng xào xạc.
“Hết thảy cỏ cây cành lá đều hỗn độn, đông tây nam bắc, hoặc héo hoặc tươi.
Cỏ cây nhìn chung đủ loại, nhưng nhờ gió, tất cả đều mọc lên…”
Đàm Minh Y nhắm mắt và thiền định, dưới ánh trăng, tựa như một nữ thần thánh khiết.
“Thì ra là cô ta tu luyện Phật gia pháp môn.
” Trần Gia Bảo sửng sốt, biết câu nói này của Đàm Minh Y là đến từ kinh Phật.
Hàn Đông Húc thờ ơ giải thích: “Cô Đàm là một người tài giỏi, đã nghiên cứu về tam giáo: Nho, Phật và Đạo giáo.
Tuy nhiên, cô ấy có sự hiểu biết sâu sắc nhất với Phật giáo.
”
Ngay khi Hàn Đông Húc vừa nói xong, đột nhiên Đàm Minh Y bay lên trong không trung, rất bí ẩn, nhắm mắt lại và tiếp tục: “Ai cũng như nhau, chẳng thể phân biệt, từ năng lực của chúng sinh, trong niệm lực, thấy được vô số hành vi của chúng sinh, thậm chí cả ý đồ, duyên trong đời, đến khi chuyển kiếp, đến đoạn địa ngục quỷ đói, diêm la…”
Mặc dù chỉ đang đọc một đoạn kinh, nhưng mang đến cho những người có mặt tại đây một cảm giác bí ẩn.
“Đây là nhận thức cuộc sống sao?” Trần Gia Bảo kinh ngạc nhíu mày.
Ngay sau đó, không đợi Trần Gia Bảo nghĩ nhiều, bầu trời vốn đã quang đãng lại dâng trào mây gào gió thét, hội tụ trên đỉnh đầu Đàm Minh Y.
Trần Gia Bảo sửng sốt, bởi vì anh có thể cảm giác được một luồng linh lực cực mạnh của trời đất đang hội tụ về phía núi sông Hồng Lĩnh với tốc độ cực nhanh.
“Mẹ kiếp, chẳng lẽ cô gái này thật sự là muốn đột phá sao?” Trần Gia Bảo kinh hãi không thôi.
Ngay đây thôi, anh sẽ biết đáp án, bởi vì Trần Gia Bảo có thể cảm nhận rõ ràng được luồng linh khí từ trên trời giáng xuống này đang được dần hấp thu vào cơ thể Đàm Minh Y.
Sắc mặt của Đàm Minh Y dần trở nên hồng hào dưới sự luyện hóa của linh lực này, vết thương trên người không những lành lặn lại như ban đầu mà khí thế toàn thân còn tăng lên không ngừng, không bao lâu đã đạt tới đỉnh cao, lại có xu hướng tiếp tục gia tăng.
Bao gồm cả Hàn Đông Húc, trong lòng tất cả mọi người có mặt đều tràn đầy khiếp sợ.
Đặc biệt là Triệu Đức Minh, ban đầu ông ta nhìn thấy Ngũ Uẩn kiếm trận bị phá vỡ, Đàm Minh Y cũng bị thương nặng, nếu Hàn Đông Húc lại bị Trần Gia Bảo đánh bại,