Trong thời gian ngắn, chỉ có một cách là hạ gục hoàn toàn nhóm người này, hoàn toàn thuyết phục bọn họ.
Trần Gia Bảo luôn tự tin vào năng lực của bản thân.
Ngay lập tức, Hình Chiêu Long thấy vui mừng khôn xiết, điều anh ta muốn là có cơ hội đánh bại Trần Gia Bảo ngay trước mặt Tần Phi Yến, và bây giờ, cơ hội đó đã đến!
Anh ta có vẻ lo lắng rằng Trần Gia Bảo sẽ thay đổi quyết định, và ngay lập tức nói: “Đây là những gì anh đã nói, đến lúc đó anh đừng có hối hận.”
“Trần Gia Bảo này luôn nói là làm, và tôi sẽ không bao giờ hối hận.”
Trần Gia Bảo nói.
“Được rồi, rất thẳng thắn.”
Hình Chiêu Long vui mừng khôn xiết, đột nhiên nhìn về phía Vương Đại Hùng, hỏi: “Trung tướng, ý của ông thế nào?”
Vương Đại Hùng cười nhẹ, sau đó nghiêm túc nói: “Chúng ta là quân nhân, nói gì cũng phải chính xác.
Nếu Trần Gia Bảo thua anh thì anh ta không đủ tư cách làm đội trưởng đặc biệt chiến đội đặc công Biển, đương nhiên ngược lại, nếu anh thua thì anh phải chấp nhận việc này.”
“Tôi chắc chắn không thua!”
Hình Chiêu Long rất tự tin nói.
Anh ta nhảy lên bục cao và đối mặt với Trần Gia Bảo.
Các thành viên của chiến đội đặc công Biển đứng ở bên dưới đồng thanh hô cổ vũ cho Hình Chiêu Long.
Chỉ có vẻ mặt Tạ Quốc An khinh thường, thầm nghĩ: “Thật ngu xuẩn, bây giờ anh ta cao hứng như vậy, sau này sẽ bị Trần Gia Bảo chà xát trên mặt đất thôi.”
Trên bục cao, Vương Đại Hùng và Tần Phi Yến nhìn nhau, bước sang một chỗ trống trải bên cạnh.
Hình Chiêu Long liếc nhìn Trần Gia Bảo, sau đó đột nhiên bật cười, vẻ mặt đầy khinh thường và nói: “Đại tá Trần, tôi vừa mới nói là tôi được truyền thừa nắm đấm sắt của nhà họ Hồng khi còn nhỏ.
Tuy nhiên, có một điều mà anh chưa biết.
Gần như hàng năm, tôi đều ở trên chiến trường chém giết, thực lực của tôi cũng tiến bộ vượt bậc trong sinh tử, hiện tại, tôi đã có sức mạnh siêu cấp nửa bước tông sư, nếu như tôi dùng hết sức lực ra đòn thì sức mạnh của nắm đấm này cũng pahir nặng tới ngàn cân.
Sau đó, nếu anh sợ chấn thương, anh có thể đầu hàng bất cứ lúc nào, và tôi sẽ dừng lại ngay lập tức.”
Ngay sau khi anh ta nói xong lời này, các thành viên của chiến đội đặc công Biển Việt Nam đồng thành hô hào lần nữa.
Nguyên nhân rất đơn giản, nửa bước tông sư, theo nhận thức của quần chúng,