Cực Phẩm Thần Y

Chương 821


trước sau

Chương 821

Nghĩ đến đây, cả người cậu kích động nói: “Bố, bố đã tìm được quý nhân cho con rồi.”

“Đó là lẽ đương nhiên.” Bác tài miệng cười không khép lại được, hưng phấn nói: “Tối nay tan làm nhớ về nhà ăn cơm, bố lấy hai bình rượu Ngũ Lương, rồi cắt thêm một cân thịt lợn, tối nay hai bố con ta nhắm rượu.”

“Được ạ.” Cát Văn Bân hưng phấn đồng ý.

Không nói về hai bố con Cát Văn Bân đang đắm chìm trong niềm vui sướng nữa, lúc này Trần Gia Bảo đi vào trong câu lạc bộ, đang chuẩn bị đi đến văn phòng của Tạ Cẩm Tú.

Bỗng nhiên từ bên cạnh truyền đến một tiếng vui mừng, nịnh nọt: “Cậu Trần, sao cậu lại tới đây?”

Trần Gia Bảo quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Vương Trí Kiên mặc vest, đeo giày da, nhẹ bước đến chỗ này, trên mặt lộ vẻ kính cẩn.

Ban đầu khi Vương Trí Kiên theo đuổi Lâm Thanh Hà, bị Trần Gia Bảo giẫm đạp trước mặt mọi người, anh không những phải quỳ xuống xin lỗi Trần Gia Bảo, mà còn bị Tạ Cẩm Tú phạt làm bảo vệ một tháng, khó khăn lắm mới nhận được tha thứ từ Trần Gia Bảo, một lần nữa làm phó quản lý, vì vậy bây giờ Vương Trí Kiên nhìn thấy Trần Gia Bảo giống như chuột nhìn thấy mèo, trong lòng đầy ý muốn nịnh nọt.

Trần Gia Bảo cười: “Hóa ra là phó quản lý Vương, tôi đến tìm Cẩm Tú, cô ấy hiện tại có ở trong phòng làm việc không?”

Vương Trí Kiên vội vàng đáp: “Giám đốc Tạ không ở trong phòng, nếu tôi không nhớ lầm thì cô ấy có lẽ đang ở sân vận động đánh bóng, hay là tôi dẫn anh qua đó?”

“Cũng được.” Trần Gia Bảo gật đầu.

Vương Trí Kiên mừng rõ, chỉ cần gây ấn tượng tốt với Trần Gia Bảo,thì chức phó quản lý của anh không còn là “phó” nữa rồi.

Nghĩ đến đây, Vương Trí Kiên dáng vẻ vui mừng, dẫn Trần Gia Bảo đến nơi Tạ Cẩm Tú chuyên đánh golf.

Xung quanh có rất nhiều người biết Vương Trí Kiên, biết anh ta là phó quản lý của câu lạc bộ Golf Hải Thiên, còn biết bố của anh ta là phó giám đốc của công ty, là một nhân vật quyền cao chức trọng trong công ty.

Do đó, bây giờ bọn họ thấy Vương Trí Kiên chủ động dẫn đường cho một người thanh niên trẻ tuổi, hơn nữa mang dáng vẻ nịnh nọt, trong lòng bọn họ vô cùng kinh ngạc, âm

thầm đoán thân phận của Trần Gia Bảo.

Chẳng bao lâu sau, anh đã đến sân golf, phóng tầm mắt về phía xa, Trần Gia Bảo có thể nhìn thấy trên bãi cỏ xanh rờn là Tạ Cẩm Tú mặc bộ đồ vận động màu trắng, đội mũ lưỡi trai đang đánh đánh gậy.

Nhan sắc của cô mỹ miều, dáng người yểu điệu, trở thành tồn tại mỹ lệ nhất trên sân golf.

Bên cạnh Tạ Cẩm Tú còn có 1 nam 1 nữ, hai người tình cảm thân mật, nhìn là biết hai người là một đôi.

Người đàn ông là người nước ngoài với mái tóc vàng óng, đôi mắt xanh hút hồn, ngoại hình tuấn tú, rắn rỏi, mạnh mẽ, là hình mẫu bạch mã hoàng tử trong mắt hầu hết phái nữ, trong khi đó người phụ nữ bên cạnh lại là người thuần gốc Việt, nhan sắc kém hơn Tạ Cẩm Tú một chút, nhưng thắng ở chỗ trông cô rất dịu dàng, cũng là một người đẹp hiếm thấy.

Vương Trí Kiên đúng lúc giới thiệu : “Cậu Trần, người phụ nữ bên cạnh giám đốc Tạ là Kiều Văn Nhã, nghe nói cô ấy là bạn thân của giám đốc Tạ quen biết hồi bên nước ngoài, mấy ngày trước mới về nước thăm giám đốc Tạ, còn người đàn ông ngoại quốc là bạn trai của Kiều Văn Nhã, nghe đồn là một quý tộc nước Anh, tự đặt tên tiếng Việt cho mình, gọi là Thắng Mộng Việt , đây không phải nói ý là vượt qua Việt Nam hay sao, dù sao thì tên cũng chẳng ra gì.”

Vương Trí Kiên nói xong còn bĩu môi, quả nhiên anh ta đối với cái tên Thắng Mộng Việt rất bất mãn.

Trần Gia Bảo gật đầu, không nói câu gì.

Hai người bọn họ nói chuyện với nhau, sắp đến chỗ anh, nhưng Tạ Cẩm Tú đang quay lưng về phía bọn họ đánh golf nên không nhìn thấy Trần Gia Bảo.

Bỗng nhiên, một người nước ngoài mặc đồ rằn ri màu xanh da trời chủ động đứng trước mặt Trần Gia Bảo, nói bằng giọng tiếng Việt không sõi nhưng lại cực kỳ kiêu căng: “Anh Thắng Mộng Việt đang chơi golf với cô Kiều Văn Nhã và cô Tạ ở bên trong,người không phận sự không được phép đi vào.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện