Cực Phẩm Thần Y

Chương 864


trước sau

Chương 864

Nhưng dưới tình huống Trần Gia Bảo đã dùng hết bảy phần lực, tông sư sơ kỳ Giải Tiêu Nhiên lại có thể miễn cưỡng ở thế giằng co cùng anh xem ra tất cả huyền diệu này đều nằm ở chỗ quyền pháp thần kỳ kia của Giải Tiêu Nhiên.

“Mặc dù ông có thể ngăn cản bảy phần công lực của tôi, nhưng tôi đây dùng tám phần mười công lực, xem ông có thể ngăn cản thế nào?”

Vẻ mặt Trần Gia Bảo nhìn bằng nửa con mắt, kiêu căng khó thuần, anh khẽ quát một tiếng, thúc giục thêm một phần công lực nữa, đầu ngón tay có kiếm quang sáng lạn.

Sắc mặt Giải Tiêu Nhiên đại biến, ông cảm thấy có một sức mạnh khổng lồ như núi và đại dương đang ập đến khiến mình không chống đỡ nổi, đột nhiên sắc mặt ông ửng đỏ rồi kêu lên một tiếng đau đớn, về phía sau lui năm, sáu “bịch bịch bịch” bước, sau khi thân hình dừng lại, trong miệng ông chậm rãi chảy ra máu đỏ.

Hiển nhiên chỉ trong một chiêu, Giải Tiêu Nhiên đã bị thương.

Trong lòng Tô Thái Vũ hoảng sợ, mặc dù Giải Tiêu Nhiên là một trong những người có tu vi yếu nhất trong “Bát đại kim cương” của nhà họ Tô, nhưng dù nói thế nào, Giải Tiêu Nhiên cũng là một vị tông sư ngồi trên cao.

Nhân vật siêu nhiên như vậy, lại không phải kẻ địch của Trần Gia Bảo, thật đáng sợ!

Trong lòng Tô Thái Vũ càng thêm kiêng kỵ với Trần Gia Bảo, cũng càng không kịp chờ đợi muốn diệt hết Trần Gia Bảo.

“Không hổ là cậu Trần danh chấn tỉnh Trưởng Lâm, chưa đến lứa tuổi nhược quán, lại có tu vi thâm hậu như vậy, tại hạ bội phục.” Tay trái Giải Tiêu Nhiên lau máu đỏ trên khóe miệng, vẻ mặt ông càng thêm ngưng trọng.

Từ khi ông luyện thành “Tước Vũ Quyền Cương” của nhà họ Tô tới nay, một nắm đấm tung ra là cứng như sắt thép, thậm chí ngay cả đạn súng bắn tỉa lao vùn vụt cũng có thể dùng quyền đỡ được, có thể nói là mọi việc đều thuận lợi.

Mà bây giờ, chẳng những bất lợi khi đối mặt với kiếm quang của Trần Gia Bảo, hơn nữa tay phải còn mơ hồ bị đau, không cần nhìn cũng biết, chắc chắn đã sưng lên rồi.

Điều này sao mà không làm Giải Tiêu Nhiên khiếp sợ với thực lực của Trần Gia Bảo được?

Trần Gia Bảo vẫn nắm kiếm chỉ, nói: “Tôi cũng không ngờ, với thực lực của một tông sư sơ kỳ, ông lại có thể ngăn cản bảy phần lực của tôi, đến khi tôi phải dùng tám phần mười công lực, thì mới có thể ép ông lui, bởi vậy có thể thấy được, quyền pháp mà ông luyện tập cũng có chỗ độc đáo riêng.”

Tô Thái Vũ nhất thời há to miệng, ặc, Giải Tiêu Nhiên đã bị thương đến mức hộc máu, mà hóa ra Trần Gia Bảo lại chưa

dùng hết toàn lực, thế nào cũng quá khi dễ người rồi?

Đám người Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân cũng khiếp sợ, mới bảy tám phần công lực đã đất rung núi chuyển rồi, vậy Trần Gia Bảo mà thi triển toàn lực, thì chẳng phải là trực tiếp phá hủy quán bar sao?

Trong lòng hai người vừa hối hận vừa sợ, sớm biết Trần Gia Bảo lợi hại như vậy, họ đã không chạy sang hàng ngũ địch Tô Thái Vũ rồi.

Tim Giải Tiêu Nhiên trầm xuống, biết mình không có chút phần thắng nào, nên không thể làm gì khác hơn là ngoài mạnh trong yếu nói: “Trong nhà họ Tô ở tỉnh Nghệ An chúng tôi có tám cường giả tông sư lớn, mà chủ nhà họ Tô chúng tôi là người có tu vi bản lĩnh hết sức cao cường, cũng sớm đã đến cảnh giới “Nửa bước truyền kỳ” rồi. cậu Trần, tôi biết tu vi của anh cao thâm, nhưng một mình anh có lợi hại hơn nữa, thì là đối thủ nhà họ Tô chúng tôi như thế nào? Không bằng anh nên sớm đầu hàng, quy thuận nhà họ Tô chúng tôi, lấy thực lực của anh, nhất định anh có thể một bước lên mây.”

Mọi người xung quanh đều đã nhìn ra, Giải Tiêu Nhiên đánh không lại Trần Gia Bảo, cho nên kéo toàn bộ nhà họ Tô ra, muốn lấy thực lực của nhà họ Tô để Trần Gia Bảo khuất phục.

Tuy nhiên nói đi nói lại, lời Giải Tiêu Nhiên nói chưa chắc đã không có lý, tám vị cường giả tông sư, một vị là nửa bước truyền kỳ, với đội hình sang trọng như vậy, thì chỉ sợ lần tìm toàn bộ tỉnh Hòa Bình, cũng không tìm ra thực lực có thể chống đỡ được.

Tuy Trần Gia Bảo mạnh, nhưng cũng không bằng tám vị tông sư liên thủ, huống chi, ở trong tám vị tông sư, còn có một vị cường giả tuyệt đỉnh “Nửa bước truyền kỳ”.

Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân thần thở phào nhẹ nhõm, hiện tại xem ra phần thắng của Trần Gia Bảo cực kỳ xa vời, lúc trước hai người bọn họ thuần phục nhà họ Tô mới là lựa chọn chính xác.

“Tám vị tông sư?” Trần Gia Bảo nhướng mày, ánh mắt khó lường.

“Không sai.” Giải Tiêu Nhiên ngẩng đầu lên, kiêu ngạo mà nói.

“Sai rồi, sai rồi.” Trần Gia Bảo lắc đầu mà cười, nói: “Cũng không phải là tám vị tông sư.”

“Không phải tám vị?” Giải Tiêu Nhiên sững sờ nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện