"Gϊếŧ chết nó!" Tên đàn ông dẫn đầu rống một tiếng: “Chúng ta đông người như vậy, không sợ nó!"
Đám người này lấy tinh thần, lần nữa xông lên vây công Diệp Lâm.
Diệp Lâm cũng không khách khí, khí thế mạnh mẽ mà ra tay, rất nhanh liền đánh cho mười mấy người toàn bộ nằm ra đất! Mười mấy người té trên đất này, ít nhất đều đã bị gãy xương rồi.
Dù sao thì, chẳng có tên nào đứng dậy nổi nữa! Giải quyết xong đám người này, Diệp Lâm đầu cũng không quay lại cứ vậy mà đi.
Nhưng mà, dù sao thời gian cũng có chút chậm trễ! Chờ đến khi Diệp Lâm đến dưới lầu tiểu khu, Khương Kiến Công, Phương Tuệ đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Diệp Lâm liền vội vã lấy điện thoại ra, gọi cho Khương Kiến Công.
Vang lên hai tiếng, bên kia bắt máy rồi, thanh âm lạnh băng của Khương Kiến Công truyền đến: "Làm sao, nghĩ thông suốt rồi? Chuẩn bị ly hôn với Ngọc Hạ? Hừ, bây giờ ly hôn, có thể cầm theo một tỷ bảy trăm triệu đồng, bị một tỷ bảy trăm triệu đồng hấp dẫn rồi?"
"Bố mẹ! Có phải hai người đi tìm tên ông chủ Chu kia rồi không?" Diệp Lâm gấp gáp nói: “Tên ông chủ Chu kia là đồ lừa đảo..."
"Câm miệng!" Khương Kiến Công nổi giận: “Diệp Lâm, cậu đúng là hèn hạ vô sỉ mà.
Nào có ai mà cả ngày đều nói xấu sau lưng người khác chứ!".
"Ông chủ Chu là tên lừa đảo, còn cậu là cái gì? Cậu còn không bằng một tên lừa đảo! Cậu đừng có gọi điện thoại lại cho tôi nữa! Tôi nghe thấy tiếng của cậu liền thấy buồn nôn.”
Khương Kiến Công lập tức ngắt máy! Diệp Lâm lại gọi qua nhưng không có người nhận nữa.
Gọi điện thoại cho ba người Phương Tuệ, Hoàng Lương và Khương Ngọc Tuyết cũng y trang như vậy! Diệp Lâm bất đắc dĩ… Mấy người này căn bản là không thể nghe lời anh khuyên mà.
Cuối cùng không còn cách nào khác, DIệp Lâm chỉ có thể gọi cho Trần Khánh Nguyên, bảo ông ta điều tra ông chủ Chu một chút.
Lúc này, ở một khu biệt thự xa hoa tại thành phố Quảng Dương! Một nhà Khương Kiến Công bước vào khu biệt thự.
Phương Tuệ kinh ngạc thốt lên: “Đây chính là nơi ở của ông hcur Chu ở? Trời ơi! Một căn nhà ước chừng ngàn tỷ đó.”
Hoàng Lương cười nói: “Hơn ngàn tỷ đó mẹ! Đây chỉ là giá gốc của căn nhà chưa trang trí thôi chứ hoàn thiện thì vô giá ạ.”
Phương Tuệ chấn động: “Quả nhiên là ông chủ lớn có khác! Một căn nhà thôi cũng bằng người khác kiếm mấy đời.”
Hoàng Lương cười nói: “Bố mẹ! Hai người cũng đừng hâm mộ nữa! Chờ lần đầu tư này của chúng ta kiếm được tiền rồi thì chúng ta lập tức đến Vọng Giang Viên mua một căn!”
Phương Tuệ hưng phấn nói: “Đúng a! Biệt thự Vọng Giang Viên.”
“Đó là khu nhà của thành phố Quảng Dương đó! Lúc trước ông cụ đi vào trong một lần, nhắc lại vô số lần.”
“Chờ chúng ta vào trong đó ở! Ha ha ha! Ông đoán xem ông cụ sẽ có biểu cảm gì đây?”
Khương Kiến Công mắt lộ tinh quang, một đời này của ông ta đều muốn chứng tỏ bản thân! Lần này, rốt cuộc có thể làm được rồi…Tâm trạng của ông ta cũng rất kích động!
Vào đến nhà của ông chủ Chu, Khương Kiến Công Phương Tuệ lại lần nữa chấn động! Thiết kế bên trong của ngôi nhà này chỉ có thể được mô tả là xa xỉ, khiến ông bà ta xem như vậy liền cảm thấy đủ rồi.
Khương Kiến Công cảm khái nói: “Ông chủ Chu, ông đúng là làm kinh doanh lớn.
Phong cách thiết kế của ngôi nhà này thoạt nhìn liền cảm thấy không tầm thường a!"
Ông chủ Chu cười nhẹ: “Ha ha, chỉ là một chỗ ở mà thôi, tuỳ tiện trang hoàng."
Hoàng