Khi bước đến bên giường, Diệp Lâm khẽ thở dài.
Trên giường bệnh là một mỹ nữ, xét về dung mạo không thua gì Khương Ngọc Hạ.
Tuy nhiên, giờ đây cô ấy gầy guộc chỉ còn da bọc xương! Trông cô ấy cực kỳ thê thảm.
Diệp Lâm xoay người đi xung quanh giường, đột nhiên ngẩng đầu: "Ông Bá Thiên! Xin hỏi Tạ Phương Minh chăm sóc Nam tiểu thư, giá bao nhiêu?"
“Tôi làm những việc này cho Nam tiểu thư không phải vì phần thưởng!” Tạ Phương Minh lập tức nói: “Mối quan hệ của tôi và ông Bá Thiên là không thể thay đổi, chuyện của ông ấy là của tôi!”
Nam Bá Thiên im lặng, trong mắt hiện lên một tia cảm kích, Tạ Phương Minh đã chăm sóc con gái đã nửa năm, ông quả thực cảm động! Diệp Lâm chế nhạo: "Không lấy xu? Tạ Phương Minh! Vậy ngươi thật đáng chết!"
“Anh… anh đang nói cái gì vậy?” Tạ Phương Minh khó chịu.
Nam Bá Thiên cũng hơi bất mãn, đây là ý gì?
Diệp Lâm mặc kệ ông ta mà chỉ là nhìn về phía Hạ lão: "Hạ lão! Ông châm cứu như vậy là đủng rồi!"
“Ồ?” Hạ lão ngạc nhiên: “Nam tiểu thư tại sao còn không có tỉnh lại, hơn nữa… càng ngày càng nặng...”
“Bởi vì, có người động tay động chân trên người cô ấy!” Diệp Lâm cười nhìn Tạ Phương Minh: “Có người châm cứu vào người cô ấy rồi phong ấn huyệt đạo của cô ấy! Nếu người ngoài cố tình hạ kim thì sẽ phản tác dụng, làm cho cô ấy chết bất đắc kỳ tử! "
Tạ Phương Minh sắc mặt đột nhiên tái nhợt, đầu mồ hôi đầm đìa! Nam Bá Thiên sắc mặt cũng biến đổi, hắn sâu sắc nhìn Tạ Phương Minh.
Trong sáu tháng qua, chỉ có Tạ Phương Minh là cùng con gái tiếp xúc nhiều nhất, ai đã làm chuyện này?
“Họ Lâm, ngươi… Ngươi ngậm máu phun người!” Tạ Phương Minh giả bộ bình tĩnh: “Nói chuyện phải đưa ra chứng cứ chứng minh.
Nửa năm nay là ông già này ở đây.
Ý của cậu là tôi động tay động chân?”
"Ông không cần sốt ruột, mọi chuyện sẽ sớm rõ ràng thôi.” Diệp Lâm lúc này mới đi tới đầu giường Nam tiểu thư.
Anh đưa tay sờ trán Nam tiểu thư, nhanh chóng dùng hai ngón tay gõ vào vài huyệt đạo trên mặt cô, đồng thời Đồng thời tay trái nắm ba cây kim châm bạc, nhanh như chớp cắm xuống, đâm chuẩn xác vào ba huyệt vị trên mặt cô ấy.
Sau khi hạ ba kim, trán của Nam tiểu thư đột nhiên xuất hiện một vết sưng nhỏ, như thể có thứ gì đó sắp trào ra.
Diệp Lâm giữ ngón tay, lần lượt cầm lấy kim bạc, không ngừng đâm vào huyệt vị trên người Nam tiểu thư.
Tổng cộng 18 kim! Toàn bộ quá trình, thời gian chưa đến nửa phút, tất cả 18 kim đều đã xong!
Giờ phút này, ngay cả Tạ Phương Minh đều trợn to hai mắt, ông ta là cao thủ châm cứu, tự nhiên có thể thấy được Diệp Lâm rất mạnh, vượt xa ông ta!
Lúc này trên trán Nam tiểu thư chậm rãi xuất hiện một vết máu.
Nam Bá Thiên vội vàng tiến lên một bước, trong huyết quang có điểm kim quang, chậm rãi lộ ra.
Diệp Lâm vươn hai tay, kẹp lấy đầu kim, nhẹ nhàng rút ra.
Đây là một nửa cây kim bằng bạc, chỉ khoảng ba phân.
Nam Bá Thiên sắc mặt biến đổi trầm trọng, lo lắng nói: "Đây ...!đây là kim bạc phong ấn huyệt đạo của con gái tôi sao?"
“Đúng vậy!” Diệp Lâm gật đầu.
Nam Bá Thiên lập tức nhìn về phía Tạ Phương Minh! Tạ Phương Minh sắc mặt thay đổi rõ rệt, ông ta phân trần: "Cái kia...!Không phải tôi để lại, trên cây kim bạc này cũng không viết tên..."
“Đừng lo lắng, một lát nữa sẽ liền biết!” Diệp Lâm bình tĩnh nói.
Tạ Phương Minh vẻ mặt khiếp sợ, nhưng vẫn không cam lòng nói: "Cậu...!Cậu đừng có mà vu oan giá họa cho tôi!"
Diệp Lâm mặc kệ ông ta! Tạo Hóa Thần Châm lại lần nữa xuất ra...!Lần lượt chuẩn xác đâm vào ba mươi sáu huyệt vị lớn trên người của Nam tiểu thư.
Kim cuối cùng đâm vào, Diệp Lâm lấy lòng bàn tay vỗ vỗ đầu Nam tiểu thư, thì thào nói: "Tỉnh lại đi!"
Dưới ánh nhìn của mọi người, Nam tiểu thư khẽ nhúc nhích mi mắt, cô từ từ mở mắt ra sau khi hôn mê hơn một năm! Hiện trường náo loạn, Nam Bá Thiên chạy đến trên giường, tuy rằng cường hãn như vậy nhưng lúc này hai mắt cũng rưng rưng.
Đây là đứa con gái duy nhất của ông ấy, cũng là niềm hy vọng duy nhất của ông ấy! Hôn mê một năm, rốt cục tỉnh lại, có thể tưởng tượng ra tâm trạng của Nam Bá Thiên.
"Con gái...Con rốt cục tỉnh lại rồi ..." Nam Bá Thiên giọng nói như nghẹn lại.
Nam tiểu thư ngơ ngác