Tiểu Y rùng mình, âm thầm kêu thảm thiết: thảm, đánh giá sai công phu của công tử gia rồi, thật đúng là thảm.
Lam Hòa lôi nàng đánh thật mạnh lên ngực mình, lấy cằm đẩy tóc của nàng, tay trái dao động trên mặt của nàng, nỉ non nói: “Tiểu Nhất, ngươi gọi là Tiểu Y phải không?”
Lạc Tiểu Y đang xoay chuyển tròng mắt liên tục gật đầu, cười nịnh nói: “Đúng vậy a, công tử gia thật thông minh cái thế, không ai sánh bằng, tiểu nhân thật ra tên là Tiểu Y.”
Lam Hòa hừ lạnh một tiếng, ngón trỏ chậm rãi xoa môi Lạc Tiểu Y, nhẹ nhàng đè lên cái miệng nhỏ nhắn như đóa hoa của nàng, hô hấp hắn dồn dập lên. Đồng thời, Lạc Tiểu Y cảm giác được, phía sau có một vật đang đẩy vào mông mình. Bấy giờ, Lạc Tiểu Y mới nghĩ tới, mình đang bị Lam Hòa ôm vào trong ngực.
Cúi đầu, Lam Hòa ngậm lỗ tai Lạc Tiểu Y vào trong miệng. Sau khi vừa lòng nhìn đến thân thể nhỏ bé của Lạc Tiểu Y run run không thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng đến muốn nhỏ ra máu, cặp mắt to quay tít kia, cũng lộ ra một chút mê ly. Giọng nói trầm thấp của Lam Hòa vang lên bên tai nàng, mang đến từng trận tê dại: “Tiểu Y, ngươi thật sự là nam tử sao?”
Tay hắn đồng thời dời xuống, chậm rãi sờ về hướng ngực Lạc Tiểu Y, còn nói thêm: “Ta đã cho Tiểu Y vài cơ hội, ngươi cũng không chịu thẳng thắn với bản công tử, hóa ra ý của Tiểu Y, là muốn bản công tử tự mình thể nghiệm.”
Mắt thấy bàn tay kia sẽ ấn lên bánh bao nhỏ của bản thân, Lạc Tiểu Y vội vàng kêu lên: “Không phải, Tiểu Y là nữ tử.” Cảm giác được thân thể Lam Hòa phía sau cứng đờ, hô hấp rõ ràng trở nên lúc nhanh lúc chậm. Lạc Tiểu Y đắc ý ngước đầu lên, nói: “Công tử gia, Tiểu Y là cô nương đàng hoàng. Vẫn là hoàng hoa khuê nữ đó. Nếu ngài đụng vào Tiểu Y, vậy ngài chẳng những phải cưới hỏi Tiểu Yđàng hoàng, phải thề không bao giờ hái hoa ngắt cỏ nữa. Bằng không , nói cách khác, ” tròng mắt nàng vòng vo mấy vòng, sau đó thật mạnh kết lại một câu: “Nói cách khác, Tiểu Y sẽ bội tình bạc nghĩa với công tử đó!”
Khóe miệng Lam Hòa giật giật, rốt cục, hắn xoa cái trán cười khẽ một tiếng. Sau khi nở nụ cười một lúc. Hắn dựa đầu trên vai Lạc Tiểu Y, thổi khí vào trong lỗ tai của nàng, khàn khàn giọng nói: “Tiểu Y còn muốn bội tình bạc nghĩa với ta? Đây cũng không phải là ý kiến hay nha. Nếu Tiểu Y có con, chẳng phải là sẽ mang theo con của ta bỏ trốn mất dạng. Để cho ta mỗi ngày đau khổ vì lạc vợ mất con sao?”
Trong giọng nói của hắn, cũng giấu không được ý cười.
Lạc Tiểu Y trợn trắng mắt, rung đùi đắc ý nói: “Hừ, công tử gia. Nếu Tiểu Y mặc lại nữ trang, lộ ra gương mặt thật a. Không phải là thiên hạ đệ nhất, ít nhất cũng là nghiêng nước nghiêng thành. Mỹ nhân như thế, đương nhiên còn nhiều người muốn. Ít nhất, Chu Nhạ sẽ muốn.”
Vừa nghe nàng nhắc tới Chu Nhạ, nhiệt huyết sôi trào trên người Lam Hòa lạnh lùng đi quá nửa, hắn nghiêm mặt, lạnh nhạt nói: “Chu Nhạ? Lạc Tiểu Y, nếu nàng thành người của ta. Chu Nhạ sẽ muốn một nữ tử đã thất thân sao?” Nói tới đây, hắn cảm thấy cơn tức giận của mình cũng chưa đánh tan. Cảm thấy tiểu tử trước mắt thực là khiến người ta phiền lòng tới cực điểm, nhịn không được âm trầm nói: “Hơn nữa, trong thiên hạ, đồ vật của Lam mỗ ta, ai dám giành? Đừng nói chỉ là một gã Chu Nhạ.”
Lạc Tiểu Y nghe đến đó, rầu rĩ trả lời một câu: “Tiểu Y không phải đồ vật.”
Đột nhiên cảm thấy như vậy không đúng, nàng lập tức lại bỏ thêm một câu: “Tiểu Y không phải đồ vật của công tử, ta là Lạc Tiểu Y.”
Lam Hòa vươn tay chế trụ eo nhỏ của nàng, một cái tay khác chậm rãi dao động ở trên gáy cùng trên mặt nàng, thản nhiên nói: “Ta đương nhiên biết nàng là Lạc Tiểu Y. Trừ nàng ra, thiên hạ không ai có thể khiến ta nhẫn nhịn. Tiểu Y, ta chưa bao giờ nguyện ý chân chính thương tổn nàng, nhưng nàng, lại ba lần bốn lượt trêu đùa ta.”
Nói tới đây, một trận tiếng nghiên răng nghiến lợi tinh tường truyền đến trong lỗ tai Lạc Tiểu Y . Chỉ nghe Lam Hòa căm hận nói: “Lạc Tiểu Y, tội nàng giấu diếm lừa gạt ta , không thể cũng coi như không có. Nàng nói xem, ta nên xử trí nàng như thế nào cho tốt đây?”
Trong lúc Lạc Tiểu Y sửng sốt, Lam Hòa đã buông nàng ra, sau đó, một trận tiếng lột xột loạt xoạt truyền đến. Nghe được tiếng thở dài