Tiếng nói vừa rơi xuống, một trận gió ùa vào phòng, trong nháy mắt, bốn người giang hồ kẻ béo người gầy, xuất hiện ở trong hành lang.
Mà người mới mở miệng, là một thiếu phụ áo tím tươi đẹp. Thiếu phụ này ước chừng ba mươi tuổi, cực kỳ diễm lệ gợi cảm. Bộ ngực lộ ra ngoài hơn phân nửa kia, cơ hồ lớn gần bằng đầu em bé. Vừa xuất hiện, đã hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của chúng nam nhân háo sắc. Lạc Tiểu Y chú ý tới, xương gò má của nàng ta cực cao, môi cực mỏng, tướng mạo rất cao ngạo.
Ba người khác, một người là hòa thượng đầu bóng lưỡng, diện mạo cũng bình thường. Một người là công tử thanh niên, trên gương mặt trắng nõn là hàng lông mày xếch cao, có vẻ rất là âm trầm. Tên còn lại là một người đàn ông trung niên, mày rậm mắt to khí thế kinh người.
Nhìn thấy bọn họ, sắc mặt Lăng tiểu thư cùng hai hộ vệ phía sau nàng đồng thời đại biến, mà trong lòng Lạc Tiểu Y cũng hơi hoảng loạn.
Lạc Tiểu Y chống lại ánh mắt của thiếu phụ diễm lệ kia, đứng lên ôm quyền vái chào, cười tủm tỉm nói: “Tỷ tỷ quá khen.”
Nói tới đây, Lạc Tiểu Y thở dài thở ngắn: “Ai, tỷ tỷ, tại sao mọi người sớm không tới muộn không tới. Lại nhằm lúc tiểu nữ cùng vị “vợ lớn” này thương lượng chuyện quan trọng mà chạy vào? Ai ai ai, Tiểu Y còn có rất nhiều lời chưa nói, mọi người đến lúc này làm mất hết cả hứng!”
Nàng cười tủm tỉm chuyện trò vui vẻ, bất kể là bốn người mới vào, hay ba người Lăng tiểu thư đều bội phục nhìn nàng. Mọi người không rõ lá gan nàng thật sự lớn như vậy? Hay nàng vốn là một kẻ ngu ngốc?
“Như vậy à?” Thiếu phụ diễm lệ nghe Lạc Tiểu Y nói xong, im lặng trầm tư. Nàng suy nghĩ một hồi, vung tay, kêu lên: “Chưởng quầy , lấy mấy món ăn sở trường ra đây.”
Sau khi căn dặn, nàng quay đầu nói với Lạc Tiểu Y: “Lạc Tiểu Y, ngươi không cần phải gấp gáp. Chậm rãi xử lý chuyện của ngươi xong, rồi chúng ta lại phân cao thấp.”
Thiếu phụ diễm lệ này là thủ lĩnh bốn người, nàng nói xong ba người kia đều không phản bác.
Lạc Tiểu Y gật gật đầu, xoay người đối mặt với cô gái họ Lăng. ***. Chu Nhạ làm cái gì vậy? Bốn người này đuổi tới đây rồi, ta một mình đối mặt, không biết có thể chạy thoát hay không đây.
Cô gái họ Lăng lại không có tâm tư nói chuyện với Lạc Tiểu Y. Nàng đứng dậy, ôm quyền nói với bốn người kia: ” Lăng thị đất Thục gặp qua bốn vị đại hiệp. Nếu bốn vị đại hiệp có việc với Lạc Tiểu Y, tiểu nữ xin được cáo lui trước.” Dứt lời, nàng xoay người đi ra ngoài tửu lâu.
Cô gái họ Lăng vừa mới nhích người, Lạc Tiểu Y liền vội vàng kêu lên: “Lăng tiểu thư, chậm đã.”
Nàng nhảy đến phía sau cô gái họ Lăng, cười tủm tỉm nói: “Lăng tiểu thư. Vừa rồi tiểu muội thiếu chút nữa đã thành người một nhà với tiểu thư. Cho dù không thể làm người một nhà, tiểu thư cũng không cần chạy nhanh như vậy chứ?”
Nói tới đây, Lạc Tiểu Y chợt nhớ tới một chuyện, quay đầu cười tủm tỉm nói với thiếu phụ diễm lệ kia: “A, có thể tỷ tỷ không biết, phu quân của vị Lăng tiểu thư này là Lam Hòa. Đúng rồi, Lam Hòa đâu rồi? Tại sao không thấy huynh ấy?”
Vừa nhắc tới Lam Hòa, biểu tình trên mặt thiếu phụ diễm lệ cứng đờ. Nàng mỉm cười, đôi mắt mỹ lệ giống Lạc Tiểu Y, chuyển hướng về phía cô gái họ Lăng.
Cô gái họ Lăng tức giận trừng mắt nhìn Lạc Tiểu Y, tựa hồ đang trách cứ nàng kéo Lam Hòa xuống nước. Nàng mím mím môi, không tình nguyện nói: “Huynh ấy nói có việc, sẽ lập tức quay lại đây.”
Lạc Tiểu Y mừng rỡ vỗ tay, vui vẻ nói: “A, Chu Nhạ Chu ca ca của Tiểu Y cũng nói như vậy. Tỷ tỷ, xem ra lần này không đánh không được.”
Lạc Tiểu Y cao hứng nhìn thiếu phụ diễm lệ, mặt mày hớn hở: “Tỷ tỷ, bốn người các ngươi danh tiếng đều không kém. Nhưng thế thì sao, trong một khắc đồng hồ, chắc là cũng không bắt được tiểu muội? Dây dưa như vậy, hai vị công tử kia có thể chạy đến đó nha.”
Thiếu phụ diễm lệ nghe vậy cười khanh khách. Nàng cười đến cặp nhũ hoa rung rung, khiến đám háo sắc bên cạnh liên tục nuốt nước miếng.
Sau khi cười xong, nàng lắc đầu nói: “Hèn gì nghe danh Lạc Tiểu Y tuy tuổi nhỏ, lại cực khó đối phó. Hôm nay