Lạc Tiểu Y chạy một đường đến bên người Lưu đại tiểu thư, cúi người cười nói: “Khó được đại tiểu thư hạ cố đến chơi, không biết tiểu thư tìm tiểu nhân có việc gì không?”
Lưu đại tiểu thư đùa bỡn roi ngựa trong tay, thờ ơ nói: “Cũng không có gì, chính là thời gian gần đây nghe được không ít chuyện xưa. Trong chuyện xưa đó đều là đem ngươi cùng Lam đại công tử dính cùng một chỗ. Bổn tiểu thư có điểm không rõ, muốn tới đây nhìn rõ ràng bộ dạng tiểu nhị của ngươi.”
Lạc Tiểu Y cười hắc hắc, nói: “Tiểu nhân ở đây, đại tiểu thư cứ việc xem là được.”
“A? Nghe mấy lời này, giống lời tiểu nhị nên nói sao?” Lưu đại tiểu thư cười lạnh hai tiếng, nàng nhìn Lạc Tiểu Y từ trên xuống dưới, gật đầu nói: “Ừa, là bộ dạng mi thanh mục tú, bất quá thì sao, nghe nói ngươi ngày hôm qua hùng hổ nói cái gì, nói mỹ nhân Lạc Dương cũng không bằng Giang Nam ? Còn nói, có một cái mỹ nhân gì, nói là đệ nhất Giang Nam, vô song trong võ lâm?”
Lạc Tiểu Y sửng sốt, ái dà, nữ nhân này vì so đo chuyện này mà chạy tới ? Nàng thật là ăn no rỗi việc .
Hắn cũng không có suy nghĩ thấu đáo,với đại đa số nữ nhân, đặc biệt là mỹ nhân, thích nhất chính là ganh đua so sánh. Hắn ngày hôm qua ăn nói lung tung như vậy, đắc tội cũng không ít nữ tử đâu.
Mắt hắn chớp một chút, lại chớp một chút, chợt phát hiện mình rất thê thảm: ta như tại sao luôn đốt đuôi mình a?
Những lời này của Lưu đại tiểu thư vừa ra khỏi miệng, thanh âm của Nguyệt Hồng lập tức từ trên lầu truyền xuống: “Người hắn nói chính là tiểu thư nhà ta, ý ngươi sao?”
Vù ——
Hạnh phúc a! Hỏa lực rốt cục dời đi rồi!
Lạc Tiểu Y vừa nghe đến có người tiếp lời, lập tức bằng tốc độ nhanh nhất vọt đến một bên. Theo sự di động của hắn, thanh niên ngồi bên cạnh Lưu đại tiểu thư kia còn đang như si như say đuổi theo thân ảnh hắn.
Lưu đại tiểu thư là loại người nào? Xưa nay chỉ có nàng ngạo mạn với người ta, khi nào thì có người dám đối xử với nàng như thế? Lập tức gương mặt mỏng mà tinh xảo của nàng đã bịt kín một tầng hờn dỗi, ngẩng đầu vừa thấy người nói chuyện chỉ là một tiểu nha đầu thì hờn dỗi ki lập tức dâng lên ba phần, biến thành lửa giận!
Chỉ thấy nàng vỗ về chơi đùa vàng ngọc trang trí trên chuôi roi, lạnh lùng nhìn Nguyệt Hồng nói: “Đây là không phải ngoài ruộng? Không biết đây là dưới chân thiên tử sao? Một cái nha đầu nho nhỏ cũng dám nói như thế?”
Lưu đại tiểu thư vưa thốt những lời này ra, Giang Tam tiểu thư đứng phía sau Nguyệt Hồng, chẳng biết lúc nào đã bịt cái khăn che mặt không khỏi nổi giận đùng đùng. Nàng hít một hơi thật sâu, thật vất vả mới khiến cho mình bình tĩnh lại nói: “Vị tiểu thư này, nữ tử tôn quý dưới chân thiên tử , đều là miệng phun lời chửi bậy như vậy đấy sao?”
Chất giọng Giang Tô mềm mỏng của nàng vừa phun ra, hai mắt Lưu đại tiểu thư lập tức xoát mở to thêm một phần. Bản năng nàng cảm giác được, cô gái che mặt tiếp lời trước mắt này, rất có khả năng đó là Giang Nam nữ tử trong miệng Lạc Tiểu Y xinh đẹp đến mức chỉ có trên trời, dưới đất không có!
Quắc mắt một cái, Lưu đại tiểu thư lập tức đứng dậy, mắt xếch gắt gao nhìn chằm chằm Giang Tam tiểu thư trên lầu!
Ầm ầm!
Muốn đánh nhau rồi sao?
Hạnh phúc a, lại có náo nhiệt xem!
Hai mắt Lạc Tiểu Y đảo qua khắp nơi, tìm kiếm một chỗ an toàn, chuẩn bị chạy tới đó xem trò vui!
Đang lúc hai mắt hắn đổi tới đổi lui, bên tai truyền tới một thanh âm lắp bắp: “Ngươi, ngươi là Lạc, Lạc Tiểu Nhất?” Lạc Tiểu Y vừa quay đầu, chống lại hai mắt độ sáng kinh người của tiểu tử kia , còn có diện mạo môi hồng răng trắng, chẳng hề để ý nói: “Đúng vậy a, ta chính là Lạc Tiểu Y .”
Nói xong hắn lại ngó ngó xem xét, hồn nhiên không chú ý tới, công tử nhà giàu bên cạnh này vừa nghe hắn đáp lời, liền kích động đến dưới chân kinh hoảng, run lập cập như phát bệnh sốt rét !
Xôn xao!
Tìm được rồi!
Thân mình Lạc Tiểu Y vọt một cái, liền tới đến góc phía đông cạnh đại sảnh. Nơi này tốt, gần cửa lớn, cũng gần hậu đường, xa hai vị tiểu