Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 42: Ba nữ nhân


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn

Nhạc Mặc không tiện từ chối, nhận lấy giỏ cá, "Nếu tiên sinh không chê, có thể đến hàn xá ăn bữa cơm nhạt", trong ánh mắt xám tro mang theo suy nghĩ, lão nhân này một mực tránh né ánh mắt của hắn, như thế, là ý gì?

"Không được, sắp trưa rồi, lão đầu ta cũng phải về nhà." Cầm cần câu lên, có một chút buồn bã. Đi hai bước, lại quay đầu lại nói: "Nếu công tử không có việc gì, có thể đến phía tây núi một chút, nhà ta ở gần đó." Không ở lâu thêm nữa, lưng còng xuống, rời đi.

Nhạc Mặc vác sọt lên, một tay dắt Bảo Nhi, một tay khác xách theo giỏ cá. Liếc cá trong giỏ cá, nhíu chân mày lại. Có một số việc, hắn không muốn suy nghĩ nhiều. Nhưng mà, thế sự cũng không thể đều như mong muốn, việc này để sau này hãy bàn.

Nghĩ đến ngày mai sẽ phải đi vào trấn, Bảo Nhi ăn cơm trưa xong liền đi tìm Hà Hoa.

Nương Hà Hoa đang trong vườn tưới nước cho cải thìa, Bảo Nhi bước vào, "Thẩm thẩm, Hà Hoa đâu ạ?"

"Bảo Nhi đó hả, Hà Hoa ở trong phòng thêu hoa! Nói là luyện tay nghề nhiều một chút, sau này đi theo Bảo Nhi kiếm tiền."

"Ha ha, thẩm thẩm, vậy con đi tìm Hà Hoa!"

Vườn ở bên cạnh nhà, thông với sân nhỏ. Mới vừa vào sân liền thấy, tiểu nha đầu kia đang ngồi ở cạnh cửa, tỉ mỉ may
vá.

"Ô, Hà Hoa của chúng ta bận rộn thế, tiệm của ta còn chưa mở mà, đừng nóng vội."

"Nào có không nghiêm chỉnh như ngươi vậy" Hà Hoa giận dỗi nói một câu.

"Không trêu ngươi nữa, ngày mai ta đi vào trấn, ngươi đi hay không?"

Tay đang thêu thùa bỗng nhiên ngừng lại, vẻ mặt khát vọng, "Vậy, ngươi nói giúp với nương ta chưa?"

Bảo Nhi kéo cái ghế đẩu bên cạnh, ngồi xuống bên cạnh Hà Hoa, nhìn khăn thêu bên trong rổ kia.

"Chút nữa ta nói với thẩm thẩm, ngày mai chúng ta đi chợ. Như vậy thì không thành vấn đề, thả lỏng tinh thần đi. Ngày mai Tú Tú cũng sẽ cùng đi đó, ba người chúng ta có thể đi chơi."

"Vậy, vậy ngộ nhỡ"

"Không có ngộ nhỡ gì hết, nếu trong lòng muốn đi, tại sao phải kìm nén mình như vậy. Hà Hoa, muốn làm cái gì thì phải dũng cảm đi nếm thử, không cần phải sợ, ta và Tú Tú đều sẽ ủng hộ ngươi. Ta đi tìm thẩm thẩm nhé, cái khăn này không tệ, ta muốn nó." Bảo Nhi cầm khăn lên, đá lông nheo với Hà Hoa.

Cười khanh khách, để lại nha đầu kia, có chút thấp thỏm nắm chặt vải thêu.

Lúc đầu nương Hà Hoa có chút không muốn, nhưng không chịu được Bảo Nhi đeo bám dai dẳng, công 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện