“Phụ thân ôm con thêm một chút nữa đi.
”Chu Kính Yến không hề có tí kinh nghiệm chăm trẻ nào, hắn chỉ cảm thấy không nên chiều theo bé, nhưng chưa kịp làm hành động gì thì Hứa Đa Đa đã nói: "Lúc trước, mẫu thân cũng ôm lấy con như vậy…”Mắt thấy khuôn mặt bé tối xuống, Chu Kính Yến chỉ có thể coi như không có gì.
Chỉ là một đứa trẻ, tương lai luyên văn, tập võ, cứ từ từ mà bù lại vậy.
Hắn bế Hứa Đa Đa rồi ngồi xuống, tầm mắt hắn nhìn sang người Trì Uyên.
"Trước giờ ta chưa từng thấy ngươi ở đại lý tự, ngươi làm thế nào mà vào đây được?" Lời này vừa nói ra đã hoài nghi thân phận của Trì Uyên.
Thường thì những người bị Chu Kính Yến vừa nhìn chằm chằm vừa hỏi như vậy, sớm đã bị doạ mất hồn mất vía rồi.
Nhưng ngược lại Trì Uyên không hề hèn mọn mà bước tới trước vài bước: "Thảo dân Trì Uyên, không phụ không mẫu, giờ đang ở tại miếu thành hoàng, có một chút tay nghề nấu nướng.
”Hắn nhìn Hứa Đa Đa một cái rồi nói tiếp: "Đa Đa mời ta đến đại lý tự làm đầu bếp, Thương đại nhân có bảo sẽ báo cáo cho ngài.
”Trì Uyên vừa vào đại lý tự không lâu, nghĩ đến có lẽ tin tức này còn chưa kịp đến tai Tự Khanh, Chu Kính Yến nghi ngờ là điều đương nhiên, cậu bé cung kính hành lễ.
Hứa Đa Đa đập vào người Chu Kính Yến: "Phụ thân, con có thể làm chứng! Là con mời anh ấy đến, món điểm tâm anh ấy làm là thứ Đa Đa từng ăn thử mà thấy ngon nhất nhất nhất…”Vừa nói hết vài từ nhất, bé mới dừng lại nói tiếp: "Ngon nhất! Chú Thương cũng biết, không tin người có thể hỏi chú Thương.
”Bé nước mắt lưng tròng nhìn Chu Kính Yến, sợ hắn không đồng ý, đuổi người ra ngoài, vậy thì kế hoạch lớn và món điểm tâm ngon sẽ bay mất.
Dù là Chu Kính Yến cũng không cưỡng lại được ánh mắt đáng yêu của Cục Vàng, hắn nhẹ ho một tiếng: "Ta đã biết rồi.
”Hứa Đa Đa biết hắn đã ngầm đồng ý rồi, bé vui mừng đến nỗi muốn vươn tay ôm lấy cổ hắn.
“Ai da!" Vừa nãy quá kích động nên Hứa Đa Đa quên mất vết thương ở vai đã rách ra rồi, trên băng gạc còn thấm ra không ít vệt máu.
Chu Kính Yến nhìn thấy sắc mặt bé trắng bệch, còn có áo bị thấm máu, tất nhiên đã hiểu