Đồng dạng là cao phú soái, vẻ đẹp trai của nam chủ cùng nam nhị lại không giống nhau: nam chủ là tuấn mỹ đến mức khiến người ta kinh diễm, nam nhị lại nho nhã làm người ta ấm lòng; độ giàu có cũng khác nhau, so với nam chủ, nhà nam nhị cũng chỉ có thể xem như có tiền, nên cho dù nam nhị rất muốn giúp nữ chủ, y cũng không có cách nào đường hoàng trực tiếp đưa nữ chủ tới biệt thự Cố gia, chỉ có thể tận lực cung cấp tin tức liên quan tới bọn họ. Nữ chủ vạn bất đắc dĩ, cuối cùng lựa chọn một biện pháp nhìn thì như hoang đường nhưng là điều duy nhất có thể làm.
*
Đỗ Vũ Ninh ghi nhớ địa chỉ cùng số điện thoại nhà Cố Cảnh Luật đã nhờ Ô Minh Thành tra giúp, rối rắm nửa ngày, cuối cùng cố lấy dũng khí gọi điện tới Cố gia.
Điện thoại chưa vang được vài tiếng, đã có người nhấc máy, “Xin chào, đây là Cố gia.”
“Xin chào.” Đỗ Vũ Ninh sẽ không ngốc đến mức nói thẳng là tìm Cố Cảnh Luật, nếu Cố Cảnh Luật bị nhốt ở nhà, cô quả thực không có khả năng nói chuyện cùng hắn. Đỗ Vũ Ninh cưỡng chế khẩn trương trong lòng, “Xin hỏi, chỗ các vị có phải đang tuyển maid (1) không?”
“Đúng vậy. Cô muốn dự tuyển sao?”
“A…Vâng.”
“Mời cô ngày mai đến biệt thự Cố gia phỏng vấn, mang theo lý lịch sơ lược, cám ơn.”
Đỗ Vũ Ninh treo điện thoại, nửa ngày không có phản ứng —— giờ làm hầu gái cũng cần lý lịch sơ lược?
—— Đoạn trích 《 Cùng bá đạo thiếu gia hàng ngày ở chung 》
*
Nữ chủ lập tức vội vàng chuẩn bị một bản lý lịch sơ lược, ngày hôm sau mang theo đến Cố gia. Biệt thự Cố gia hiện ra muốn làm mù luôn mắt nữ chủ: trước cửa là tiểu cảnh đài phun nước cùng hòn non bộ (2), bể bơi vô cực (3) nằm trên tầng cao nhất, cùng hoa viên nhỏ phiêu tán hương hoa nhàn nhạt. Ngẫm lại nhà mình, nữ chủ sâu sắc cảm nhận được khoảng cách giữa mình cùng nam chủ.
Maid Cố gia được trả lương rất cao, người đến dự tuyển không thiếu. Nữ chủ xuất thân bần hàn, việc nhà thành thạo, cộng thêm khuôn mặt khả ái…Được rồi, quan trọng nhất chính là, nữ chủ có hào quang của nhân vật chính, cho nên thuận lợi trúng cử.
Ngày hôm sau, nữ chủ mặc bộ đồ maid trắng đen, cùng tất chân đen, thấp thỏm đi nhậm chức.
*
Đỗ Vũ Ninh nhẹ nhàng đi vào phòng Cố Cảnh Luật. Căn phòng theo phong cách châu Âu cổ điển xa hoa, trần nhà treo đèn thủy tinh, Cố Cảnh Luật đang nằm trên chiếc giường Kingsize ngủ say.
Đỗ Vũ Ninh buông chiếc khay đặt bữa sáng trên tay, dè dặt đi tới bên giường, lay lay Cố Cảnh Luật, “Thiếu gia…Dậy dùng bữa sáng.”
Cố Cảnh Luật không kiên nhẫn phất tay, làu bàu: “Đừng ồn ào, để tôi ngủ.”
“Thiếu gia…”
“Cút ra!”
“Cố Cảnh Luật!”
Cố Cảnh Luật mở choàng mắt, trong chớp mắt ngồi dậy, nhìn Đỗ Vũ Ninh mặt đỏ bừng mặc đồ maid, tựa hồ không dám tin vào mắt mình. “Tại sao em…”
“Em, em đến gặp anh. Anh mất tích lâu như vậy, em dù sao cũng muốn xác định anh sống chết thế nào…”
Nói còn chưa nói hết, Cố Cảnh Luật chặn ngang ném Đỗ Vũ Ninh xuống giường, nóng bỏng hôn lên.
—— Đoạn trích 《 Cùng bá đạo thiếu gia hàng ngày ở chung 》
*
Kế tiếp tác giả tốn không biết bao nhiêu bút mực miêu tả nữ chủ mặc đồ maid hàng ngày phục tùng nam chủ, Nhan Vũ xem không nổi nữa.
Nhan Vũ suy xét một hồi, trước gọi điện cho Đỗ Vũ Ninh ở xa, hỏi số của Ô Minh Thành, lại gọi cho Ô Minh Thành, sau khi hàn huyên thì nhờ y hỏi thăm chuyện Cố gia.
Ô Minh Thành rất ngạc nhiên: “Cố gia? Anh là nói…Tập đoàn Cố thị?”
Nghe nhắc tới tên vô số tập đoàn, Nhan Vũ cũng ừ bừa, “Đúng.”
“Người anh tìm là…”
Nhan Vũ cười khổ một tiếng, “Cố Cảnh Luật là thiếu gia Cố thị.”
Ô Minh Thành: “…”
Mất kha khá công sức, Nhan Vũ cuối cùng cũng có số điện thoại cùng địa chỉ Cố gia, sau đó…
“Alo, xin chào, đây là Cố gia.”
“Xin hỏi, có phải chỗ các vị đang tuyển butler (4) không?”
“…Xin lỗi, không có.”
“Vậy các vị không cân nhắc tuyển một người sao?”
“Tạm biệt, tiên sinh.”
Nhan Vũ thộn mặt treo điện thoại, không khỏi ở trong lòng rít gào: Các người tuyệt nhiên đừng nên ép ông nhá!
Nhan Vũ bế Thái Vấn lăn lộn trên sofa lên, hôn hôn cái tai xù lông của nó, “Tiểu Thái Vấn, chúng ta ngày mai cùng đi tìm đại Thái Vấn.”
Tiếp theo, anh lại cầm di động gọi tới dãy số vừa rồi, “Xin hỏi có phải các vị đang tuyển maid không?”
Ở lần thứ 9 Nhan Vũ làm bộ lơ đãng lướt qua một cửa hàng chuyên kinh doanh đồ trang điểm, cô gái tư vấn bán hàng rốt cuộc nhìn không nổi nữa, “Tiên sinh, anh có muốn vào không?”
Nhan Vũ cố lấy dũng khí, gật gật đầu.
Nhân viên tư vấn bán hàng cười đón Nhan Vũ đi vào, “Anh muốn làm gì.”
“dGVfghrb%NSgf…”
“Hơ? Thực xin lỗi tiên sinh, xin anh nói chậm một chút.”
Nhan Vũ cúi đầu, “Chỗ các cô, có sản phẩm có thể làm cho con trai,…nhìn giống giống con gái không?”
Nhân viên tư vấn lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, “Mời đi theo tôi.”
Nửa giờ sau.
“Oa, trang điểm thế này thật sự hợp với anh lắm. Rất đáng yêu nha…So với nhiều cô gái còn đáng yêu hơn nữa đó…”
Nhan Vũ nhìn chính mình trong gương, không tự chủ được sờ sờ hai má, “Có sao?” Mặt Nhan Vũ chỉ trang điểm nhẹ, cô gái kia chủ yếu nhấn vào mắt anh. Nhan Vũ vốn đã có một đôi mắt to đẹp, hiện tại chuốt mascara cho mi dài thêm, đuôi mắt thì vẽ hơi cong lên, vậy là lập tức hiện ra thập phần động lòng người.
“Tiên sinh, mặt anh nhỏ thật đấy, hâm mộ quá đi!”
Nhan Vũ miễn cưỡng cười cười, “Cám ơn cô.”
“Tiên sinh là muốn cosplay ư?”
Nhan Vũ lúng túng không thôi, thầm nghĩ, nam thần tôi vì cậu mà xem như vứt mịa nó hết tiết tháo rồi. “Cứ cho là vậy đi.”
“Oa!” Nhân viên tư vấn mặt đầy hưng phấn, “Là nhân vật nào?”
“A…Là maid.”
“A! Đáng yêu quá!” Nhân viên tư vấn vừa dặm phấn lót cho Nhan Vũ vừa đề nghị, “Tiên sinh, tôi thấy anh không cần mang tóc giả đâu. Hiện nay có rất nhiều cô gái tóc còn ngắn hơn anh, hơn nữa anh như vậy, chính là đẹp kiểu trung tính, sẽ có loại mỹ cảm nam nữ khó phân biệt.”
Nhan Vũ khóe miệng run rẩy, nam nữ khó phân biệt…Em gái, em có chắc là đang khen tôi thật không đấy?
Trang điểm xong, Nhan Vũ chạy về nhà thay trang phục con gái đã chuẩn bị trước —— áo khoác tím cùng quần short, boot cao cổ đế bằng, cuối cùng là một chiếc khăn len che kín cằm. Trong đó bra cùng miếng silicon độn ngực thêm vào khiến anh phải làm đi làm lại không biết bao nhiêu lần. Chuẩn bị xong xuôi, Nhan Vũ vội vàng mang theo lý lịch sơ lược đã chuẩn bị tốt —— biệt thự Cố gia, đi thôi!
Tới nơi, Nhan Vũ gặp một cô gái cũng đến dự tuyển, cô gái