Ngày đầu tiên đi làm, Nhan Vũ dậy thật sớm, bởi lẽ anh không thể không tốn nửa giờ trang điểm trước gương, sau đó mới tới Cố gia.
Lúc đi trên đường, trong lòng Nhan Vũ có vài phần chờ mong. Anh nhớ tới trong nguyên tác, nữ chủ mặc đồ maid cùng nam chủ thân mật động chạm —— ở trên giường lăn lộn, hết ôm lại hôn, ai nha, nghĩ mà thấy kích động gì đâu.
Đến Cố gia, dì Vương đang ở trong bếp bận rộn chuẩn bị bữa sáng, nhìn thấy anh đến, vội vội vàng vàng nói: “Cậu đến rồi, đem bữa sáng lên cho thiếu gia đi!”
Mắt Nhan Vũ sáng lên —— nam thần tôi đến đây, mau mau giống như trong nguyên tác mà ném tôi lên giường đi!
Nhan Vũ bưng bàn ăn phóng như bay lên lầu, trên đường còn ăn vụng một quả ô mai. Nam thần hiện tại khẳng định còn đang ngủ, thừa dịp nam thần ngủ hôn trộm một cái, muahahahaha…
Nhan Vũ gõ gõ cửa, vừa định đẩy cửa ra, chợt nghe trong phòng truyền đến tiếng Cố Cảnh Luật: “Vào đi.”
É? Cốt truyện này sao không đúng vậy, Nhan Vũ thất vọng nho nhỏ trong chốc lát, đi vào. “Nam thần, ăn sáng đi.”
Cố Cảnh Luật trần trụi nửa người trên, lộ ra đường cong phần eo xinh đẹp. Hắn ngồi trên giường, vẻ mặt nửa mê nửa tỉnh.
Nhan Vũ đặt bữa sáng lên tủ đầu giường, cười nói: “Dậy sớm vậy à? Muốn ngủ thêm một lát không? Tôi ngủ cùng cậu.”
Cố Cảnh Luật mơ màng nửa ngày, tinh thần rốt cuộc tỉnh táo hơn chút, vẻ mặt khi nhìn Nhan Vũ cũng thoáng cái biến thành ghét bỏ, “Anh cứ như vậy mà đến đi làm?”
“Ơ? Tôi như vậy làm sao?”
“Anh là maid, không phải nên mặc đồ maid sao?”
“Nhưng tôi không có…”
“Tôi có!” Cố Cảnh Luật xốc chăn lên, chỉ mặc underwear đi đến bên tủ quần áo, không biết tìm đâu ra một bộ đồ maid đưa cho Nhan Vũ, “Thay.”
Nhan Vũ bất đắc dĩ nhìn quần áo trong tay, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng. “Trong tủ của nam thần cậu sao lại có loại quần áo này?”
“…”
“Chẳng lẽ cậu có sở thích này? Hay là cố ý chuẩn bị cho tôi?”
“Anh quản nhiều vậy làm gì! Mau đi thay đi!”
“Được rồi.” Nhan Vũ nói, “Vậy…nam thần, có thể hôn tôi một cái không?”
Cố Cảnh Luật sửng sốt, “Cái gì?”
Nhan Vũ hơi xấu hổ, “Chỉ…Chỉ là hôn một cái thôi.” Nhan Vũ nói xong liền hối hận, tuy rằng độ hảo cảm của Cố Cảnh Luật với anh miễn miễn cưỡng cưỡng lên đến 50, nhưng hắn dù sao cũng là straight, hẳn là vẫn không thể chấp nhận việc hôn một người đồng tính đi.
Không ngờ Cố Cảnh Luật chỉ hơi do dự trong chốc lát, nói: “Lại đây.”
Nhan Vũ theo bản năng kề sát vào Cố Cảnh Luật, hắn hôn nhẹ một cái lên mặt anh, không đợi Nhan Vũ từ trong sợ hãi phản ứng lại, hắn đã khôi phục biểu tình cái gì cũng chưa từng xảy ra. Cố Cảnh Luật duỗi người một cái, “Ai, đi tắm đi tắm thôi.”
Nhan Vũ sờ sờ mặt mình, cười trộm không thôi.
Không biết có phải ảo giác của Nhan Vũ hay không mà kể từ lúc anh thay đồ maid, thái độ Cố Cảnh Luật với anh càng tốt hơn. Lúc ăn sáng chủ động chia sẻ một miếng bánh ngọt cho Nhan Vũ, tuy rằng nguyên văn là “Không ăn được, anh giúp tôi giải quyết đi” ; buổi sáng khi chơi game trên máy tính, Nhan Vũ vẫn ở bên hắn, hỏi vài vấn đề rất chi là thiếu muối, Cố Cảnh Luật ngữ khí tuy rằng rất không kiên nhẫn, nhưng tốt xấu đều nhất nhất trả lời từng vấn đề. Nhan Vũ cảm thấy mùa xuân của mình chuẩn bị đến tới nơi rồi.
Buổi chiều là thời gian Cố Cảnh Luật vận động, hắn vỗ vỗ vai Nhan Vũ, “Đi, theo giúp tôi đi bơi.”
“A? Nhưng tôi không có đồ bơi.”
“Tôi có.”
Nhan Vũ đánh giá một chút dáng người Cố Cảnh Luật, “Đồ của cậu tôi mặc nổi sao.”
“Thật ra thì.” Cố Cảnh Luật nghĩ nghĩ, cười nói: “Đều là đàn ông với nhau, anh cứ trực tiếp mặc underwear là được rồi.”
Nhan Vũ: “…”
Nhan Vũ giãy dụa một hồi, cuối cùng vẫn bị Cố Cảnh Luật kéo tới bể bơi lầu ba. Cố Cảnh Luật thay quần bơi, mang theo mũ cùng kính bơi, lao người xuống nước. Hắn bơi một vòng, nhìn thấy Nhan Vũ còn nhăn nhăn nhó nhó đứng bên thành bể, bất mãn nói: “Sao anh còn chưa xuống?”
Nhan Vũ cười gượng: “Cậu bơi đi, tôi nhìn cậu là được rồi.”
“Tôi thì có gì mà nhìn, mau xuống dưới vận động nhanh! Nhìn anh bé tẹo thế kia, sau này đếch tìm được bạn gái đâu!”
Những lời này của Cố Cảnh Luật quả thực xứng đáng được ăn gạch, Nhan Vũ nghĩ nghĩ, vẫn là thuận theo ném đá hắn đi: nam thần cậu sao lại không có gì để nhìn! Cậu nhìn mặt cậu đi, dáng người đi, còn có thứ bên trong quần bơi nữa, quả thực làm cho người ta phun máu mũi có biết không! Còn người tôi làm sao, đây là dáng người tiêu chuẩn của số 0 đấy nhá! Tôi cũng không cần bạn gái, tôi cần là cần một người bạn trai đẹp mã như nam thần cậu kìa!
Cố Cảnh Luật hất một vốc nước về phía Nhan Vũ, “Lại đang chửi người đấy phải không?”
“Không có không có.”
“Còn không mau cởi quần áo xuống dưới?”
Nhan Vũ não tàn hỏi một câu: “Cởi ngay ở đây á?”
Cố Cảnh Luật không kiên nhẫn đáp: “Ở đây thì sao? Cả biệt thự có mỗi dì Vương là phụ nữ, bà ấy làm mẹ anh còn được nữa là! Sao, cũng biết xấu hổ à? Buổi sáng lúc bảo tôi