- Mật Kết-
"Chào ngài, rất vui được phục vụ ngài.
Xin hỏi ngài đi mấy người?"
Cuối mùa thu, Cố Triêu Hi đi vào sảnh khách sạn hơi nóng của hệ thống sưởi lập tức phả đến, cậu có chút mê mang, đúng lúc này thì nhân viên phục vụ đi đến, trên môi nở nụ cười nghề nghiệp chào hỏi cậu.
"Hẹn người, ghế lô số 1105." Cố Triêu Hi quay đầu lại mỉm cười, hỏi, "Một vị khách khác đã đến chưa?"
"Vẫn chưa, để tôi đưa ngài đi qua." Nhân viên phục vụ dẫn cậu đến một dãy ghế lô mang phong cách hoài cổ.
Bên trong dãy ghế lô mở một ngọn đèn vàng ấm áp, trên kệ đặt mấy quyển sách cổ xưa, cái bàn để sát với cửa sổ sát đất, phía trên trải một cái khăn trải bàn kẻ ca rô, thêm một cây đèn bàn và một đôi hoàng tử công chúa trang trí nho nhỏ.
Cố Triêu Hi bỏ áo khoác xuống, gọi một cốc nước, sau đó ngồi xuống bên cạnh cửa sổ lẳng lặng chờ.
Cách thời gian hẹn còn hơn hai mươi phút nữa.
wattpad-camduongquytmat
Đây là trung tâm thương mại của thành phố Đồng Quan, là một khu buôn bán phồn hoa, một vị trí ngắm cảnh cực tốt.
Bên ngoài mưa to gió lớn, những hạt mưa không ngừng đập vào cửa sổ sát đất.
Cố Triêu Hi vừa nhìn mưa vừa nhìn khuôn mặt của mình trên tấm thủy tinh.
Khách hàng họ Thịnh, nam, yêu cầu cậu đóng giả mối tình đầu của anh ta, cũng chính là bạn trai cũ, cùng anh ta ăn cơm.
Cố Triêu Hi cũng đã hỏi qua trong weixin mối tình đầu của anh ta là người như thế nào, đối phương miêu tả người đó rất thanh tú, sạch sẽ, dịu dàng, thích cười, giống như loại hình giáo thảo thanh tú tuấn lãng trong mấy bộ phim truyền hình.
Bởi vậy hôm nay Cố Triêu Hi đã mặc một cái quần trắng thêm một cái áo len màu vàng nhạt.
Cậu cười với chính mình bên trong cửa sổ thủy tinh, cảm thấy bản thân hôm nay vẫn rất có cảm giác vườn trường, không biết vị khách kia có thấy hài lòng không.
Nhưng cũng chỉ là cùng nhau ăn bữa cơm mà thôi, vấn đề không quá lớn.
wattpad-camduongquytmat
Ngày nay khi người cô đơn ngày càng nhiều, các dịch vụ làm bạn bắt đầu ra đời cung cấp cho những người cần đến, cùng đi du lịch, làm bạn xã giao giải trí, trò truyện và các dịch vụ khác.
Giả làm người bạn chữa khỏi vết thương lòng của khách hàng hoặc là sắm vai đương nhiệm đến chỗ tiền nhiệm diễu võ dương oai vân vân nghiệp vụ cũng rất thông thường.
Cậu đã làm trên app Cố Triêu Hi đang"cùng bạn" được năm năm rồi, từ tầng thấp trong suốt cho đến kim bài làm bạn đồng hành không có bình luận kém.
Ông chủ cho cậu cổ phần công ty, cậu hiện nay cũng coi như là trở về trạng thái sắp ở ẩn, chỉ chọn những cái cảm thấy có hứng thú, làm thêm mấy đơn nữa thì nghỉ.
Đến lúc đó chỉ cần ngồi ở văn phòng chỉ điểm giang sơn, không cần phải tiếp tục chạy ở bên ngoài nữa rồi, nói không chừng còn có thể lên làm CEO, rồi mua đứt cả trung tâm thương mại này.
Vị Thịnh tiên sinh này ra tay khá là hào phóng, Cố Triêu Hi nhìn mái tóc của mình trong kính thủy tinh, nghĩ nên cho anh ta phục vụ tốt nhất.
Chỉnh tóc xong cậu bỗng nhiên phát hiện đối diện khách sạn này thế mà lại là công ty trò chơi Hồ Quang.
Giữa mưa to gió lớn cái tòa nhà lớn kia cũng trở nên mơ hồ, chỉ có cái logo trên mái nhà vẫn ương ngạnh tỏa ánh sáng le lói.
Cố Triêu Hi nhất thời cực kỳ muốn đi.
Ở thành phố Đồng Quan này sinh sống năm năm, cậu vẫn luôn cố ý đi vòng qua chỗ này, bởi vậy cậu đối với chỗ này không quen, không nghĩ đến lúc này thế mà lại giẫm phải mìn.
Đáng tiếc chức nghiệp rèn luyện hằng ngày của cậu không cho phép cậu rời đi, hơn nữa tiếng đập cửa lại không đúng lúc vang lên đánh gãy suy nghĩ của cậu.
Cố Triêu Hi hô một tiếng "Mời vào", sau đó đứng dậy mở cửa.
Cậu vừa bước vừa cong khóe môi, treo lên một nụ cười dịu dàng.
Mới đi đến nửa đường thì cửa đã được mở ra.
Tiến vào một người đàn ông mặc tây trang đi giày da, thân hình cao lớn.
Cố Triêu Hi theo bản năng nói: "Chào ngài, rất vui......"
Nhưng ở trong nháy mắt cùng đối phương nhìn nhau thì cứng đờ.
—— Thịnh Minh Dịch, tổng tài của công ty trò chơi Hồ Quang, cũng chính là tên bạn trai cũ vạn ác của cậu.
Cố Triêu Hi cả người choáng váng.
Sao lại là anh ta?!
*
Thịnh Minh Dịch trong tay cầm một bó hoa hồng, đôi giày da bóng loáng bước trên nền gạch men phát ra những tiếng vang nhỏ.
Anh dừng lại trước mặt Cố Triêu Hi cách cậu tầm một mét.
wattpad-camduongquytmat
Cố Triêu Hi nhìn thấy mặt anh thì trong đầu trống rỗng, bao nhiêu năm kinh nghiệm nghề nghiệp nhưng lúc này lại không dùng được, cậu hoàn toàn không thể ứng phó lại được lần gặp mặt này.
Mẹ ơi, chuyện này xấu hổ quá đi mất!
Nên nói gì? Nên làm gì? Có thể chạy không?
Lúc cậu đang không biết làm sao thì đối phương mở miệng.
——"Cậu và mối tình đầu của tôi lớn lên rất giống nhau."
Thịnh Minh Dịch thản nhiên nói, sau đó bước tới từng bước, đưa bó hoa hồng trong tay cho cậu.
Cố Triêu Hi vô cùng kinh ngạc nhìn anh, nghĩ thầm đây là tình huống gì vậy?
Cái gì mà nói tôi với mối tình đầu của anh lớn lên rất giống nhau?
Tôi không phải là mối tình đầu của anh à?
Tôi chẳng lẽ không phải là cùng với mối tình đầu của anh lớn lên giống nhau như đúc?
Anh chẳng lẽ còn có mối tình đầu nào khác?!
Cố Triêu Hi năm lớp mười thì quen biết Thịnh Minh Dịch, khi đó Thịnh Minh Dịch đã là học sinh lớp mười hai.
Hai người đều