- Mật Kết-
Có thể là trước khi ngủ đã xem thứ không nên xem nên cả đêm Cố Triêu Hi mơ một giấc mơ, trong mơ toàn những thứ linh ta linh tinh.
Lúc thì cậu mơ thấy Thịnh Minh Dịch đến phá cửa vào phòng, lúc thì lại mơ thấy bản thân tiễn anh đi, lúc lại mơ thấy lau súng ra lửa, lúc lại mơ thấy hai người dắt chó đi dạo cùng nhau......!Trong mơ cả người cậu khô nóng, cực kỳ khó chịu, nửa đêm cậu tỉnh lại một lần sau đó tắt điều hòa đi, nhưng sau khi mơ tiếp thì cậu vẫn thấy rất nóng.
Có vài cảnh trong giấc mơ chân thật đến mức đáng sợ, cảm xúc da thịt kề cận thật sự rất thoải mái, cảm giác mồ hôi đầm đìa cũng cực kỳ rõ ràng....Cậu thậm chí còn có thể nghe được tiếng thở dốc của hai người trong mơ.
Ba giờ sáng, Cố Triêu Hi bừng tỉnh.
wattpad-camduongquytmat
Trong bóng đêm cậu mở hai mắt ra, thở dài một hơi, cảm thấy cơ thể mình mệt mỏi.
Cậu nâng tay xoa xoa trán, mồ hôi trên đầu cậu đang chảy ròng ròng.
Toi rồi.
Hermes nhìn thấy cậu đi ra từ phòng ngủ thì vội chạy đến vẫy vẫy đuôi.
Cố Triêu Hi đẩy đầu nó ra, vào phòng tắm.
Cậu sợ tiếng nước chảy to quá làm ồn đến Thịnh Minh Dịch, cho nên chỉ mở một dòng nước nhỏ thôi.
Loại hành động có tật giật mình này khiến cho cậu cảm thấy xấu hổ cực kỳ.
Nước ấm chậm rãi rửa sạch thân thể nóng bỏng của cậu, dòng nước từ bả vai chảy xuống ngực, cậu cúi đầu nhìn chính mình, tâm trạng như muốn nổ tung.
Thật sự quá nhục nhã!
Từ sau khi chia tay với Thịnh Minh Dịch cậu cũng không đi tìm người khác.
Có lúc nhìn thấy người ta có đôi có cặp, trong lòng cậu cũng không cảm thấy trống rỗng hay cô quạnh gì cả, chỉ nghĩ đến cuộc tình thất bại của bản thân, nó đã để lại trong cậu một bóng ma, không còn muốn yêu ai nữa.
Đi làm lâu như vậy, mặc kệ là đồng nghiệp hay là khách hàng cũng chẳng có một ai theo đuổi được cậu, ai cậu cũng sẽ từ chối.
Cậu chỉ muốn bản thân mình cô độc đến già.
Bình thường cậu cũng không có ham muốn gì nhiều, chỉ thỉnh thoảng nghĩ đến rồi tự mình giải quyết.
Phần lớn thời gian cậu đều không dao động.
Nhưng hôm nay, cậu lại dao động.
Cậu nói với chính mình, nhất định là do xem thứ không nên xem, nhất định là do bản thân uống rượu, chứ không phải bản thân cậu muốn như vậy.
Cậu ở trong tình huống mà bản thân ghét nhất giải quyết một lần nhưng bên trong cơ thể vẫn còn nóng hừng hực.
Giống như có một đám lửa, đám lửa ấy đốt tim cậu cháy ra một lỗ thủng, khiến cậu cảm thấy trống rỗng, bực bội.
Trong hoàn cảnh bất đắc dĩ, cậu mở nước lạnh ra.
Thoải mái thì cũng thoải mái hơn rồi, nhưng kết quả thì nghĩ cũng biết.
*
Sáng hôm sau, Thịnh Minh Dịch bước ra từ phòng ngủ, Hermes nhiệt tình sán lại gần.
Thịnh Minh Dịch nhìn thời gian, mười giờ sáng, cửa phòng dành cho khách đang đóng, không biết Cố Triêu Hi có ở trong phòng không, anh muốn đánh răng, rửa mặt, nhưng lại không thể trực tiếp dùng đồ của người ta, chỉ đành đi sang gõ cửa, muốn hỏi cậu có đồ dự trữ không.
Kết quả lại không có ai trả lời.
wattpad-camduongquytmat
Anh nghĩ chắc cậu không ở nhà, nên mở cửa phòng ra, không nghĩ đến Cố Triêu Hi vẫn còn ngủ.
Anh bước đến gần giường, theo bản năng sờ sờ trán cậu, nóng quá.
"Sao lại bị ốm thế này?"
Thịnh Minh Dịch nhíu mày, nhẹ nhàng lay lay cậu.
Cố Triêu Hi mở mắt, lúc nhìn thấy anh thì ngẩn ra.
"Cậu sốt rồi, trong nhà có thuốc không?" Thịnh Minh Dịch hỏi, sau đó lại nói thầm, "Sao lại bị ốm thế này......"
Cố Triêu Hi bị sốt nóng đến mơ hồ, không nói được ra lời nào.
Thịnh Minh Dịch tự đi ra ngoài tìm nhưng không tìm thấy thuốc, ngay cả nhiệt kế cũng không có.
Anh quay lại phòng ngủ lấy áo khoác và khăn trong tủ quần áo ra, sau đó mang sang phòng cho khách, nói với cậu: "Đứng lên, tôi đưa cậu đến bệnh viện."
Cố Triêu Hi đẩy anh ra, mơ hồ nói: "Anh đi làm đi......!Tôi không sao."
"Đừng nháo, " Thịnh Minh Dịch nghiêm túc nói, "Phát sốt không thể đùa được."
"Thật sự không sao cả!" Cố Triêu Hi hiếm khi cáu giận, "Không cần anh lo!"
Tuy ngữ khí của cậu có chút không vui, nhưng bây giờ đang trong trạng thái bị ốm nên nó không hề có một chút lực sát thương nào cả, thoạt nhìn lại có vẻ như đang giận dỗi với người yêu thôi.
"Sao vậy?" Thịnh Minh Dịch hơi mờ mịt, "Tôi ở lại nhà cậu ngủ một đêm, cũng không cần phải giận đến mức như vậy chứ? Xin lỗi, hôm qua tôi thật sự quá mệt......"
"Không phải......!xin lỗi, " Cố Triêu Hi biết bản thân mình không nên cáu giận với anh, nên nói, "Tôi lười động......!Tôi không đi bệnh viện đâu......"
Thịnh Minh Dịch thả áo xuống: "Vậy cậu nằm đi, tôi đi mua thuốc cho cậu."
Nếu để anh ra ngoài rồi quay lại, quay lại xong lại đi làm, thực sự quá phiền phức.
Cố Triêu Hi cảm thấy ngại, nhưng cậu thật sự rất khó chịu, không muốn động đậy, chưa kịp nói gì thì người kia đã đóng cửa đi mất.
Hermes có vẻ như biết cậu bị ốm cho nên chạy đến liếm cậu.
Cố Triêu Hi không biết hai đứa hết đồ ăn chưa, muốn đứng dậy đi xem, nhưng lại không