- Mật Kết-
Hai người vừa bước đến cửa thì bị mẹ Thịnh người vừa bước từ ngoài cửa vào cản lại.
Mẹ Thịnh vừa nhìn là biết đã xảy ra chuyện gì, ngay lập tức nói với bọn họ: "Hai đứa ở lại đi."
Rồi bà hét về phía chồng mình ở phía xa xa: "Ông cút."
Tuy rằng ba Thịnh không tình nguyện, nhưng cũng chẳng có cách nào, chỉ đành ỉu xìu rời đi.
Đợi đến lúc ông biến mất trong màn đêm đen, Thịnh Minh Dịch nói: "Con cũng về đây."
Mẹ Thịnh ngăn anh lại: "Muộn lắm rồi, mai hẵng đi."
Thịnh Minh Dịch nhìn mẹ mình: "Chuyện này mẹ có biết không, mẹ?"
"Mẹ cũng mới biết gần đây thôi, sau đó mới bảo chị họ con đến khuyên con về nhà, muốn để ba con nói rõ ràng." Mẹ Thịnh nở một nụ cười bất đắc dĩ, "Xem ra mọi người đã nói xong."
Thịnh Minh Dịch chỉ cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Cố Triêu Hi lại cảm thấy cạn lời.
wtp cam đường quýt mật
"Đi ngủ trước đã," mẹ Thịnh nhẹ nhàng đẩy hai người quay lại, "Con cũng không muốn muộn thế này rồi còn mang Tiểu Cố chạy ngoài đường đúng không? Bây giờ đi thì đến bao giờ mới được nghỉ ngơi? Mẹ biết hai đứa tức giận, ngày mai mẹ sẽ bảo ông già khốn nạn kia xin lỗi các con."
"Miễn," Thịnh Minh Dịch nói, "Con không thể tha thứ cho ông ấy."
Anh nhìn sang Cố Triêu Hi: "Nếu em không muốn ở lại đây thì chúng ta đi thôi."
Cố Triêu Hi cũng muốn đi, nhưng nghĩ đến Thịnh Minh Dịch đã lâu rồi không về nhà, khó lắm mới về được một chuyến lại đi nhanh như vậy, mẹ anh nhất định sẽ rất buồn, nghĩ một lúc cậu đành phải ở lại.
Hai người quay lại phòng ngủ, một người ngồi trên giường, một người ngồi trên ghế sofa.
"Năm ấy em không nhận ra anh bị ba khống chế sao?" Thịnh Minh Dịch không nhịn được nói: "Sao anh có thể bắt em xin lỗi được?"
"Anh không thể sao?" Cố Triêu Hi cởi đôi dép lê ra ném về phía anh, "Sao em biết được anh đang bị ba anh khống chế? Thế lúc anh lấy được điện thoại anh không xem nhật ký trò chuyện à?"
Thịnh Minh Dịch cũng cởi dép lê của mình ra, tuy đã giơ lên rồi nhưng không dám ném về phía đối phương: "Ba anh xóa hết nhật ký trò chuyện rồi! Em nghĩ anh là thằng ngốc chắc?"
"Chẳng nhẽ anh không phải sao?" Cố Triêu Hi lấy nốt một bên dép lê còn lại ném về phía anh, "Trước khi anh đi tìm em sao không mượn điện thoại của Vương Trúc gọi cho em? Nếu như anh gọi cuộc điện thoại ấy trước thì đã nói rõ ràng với nhau hết rồi còn gì? Thì đã không bị tai nạn xe? Thì đã không bị mất trí nhớ? Thì đã không xa em lâu như vậy?"
"Anh sợ em không để ý đến anh! Sợ nếu nói sai sẽ khiến em khó chịu!"
"Anh nghĩ rằng anh không nói gì thì sẽ khiến em thoải mái à?"
Tiếng gõ cửa vang lên.
wtp cam đường quýt mật
Giọng nói dịu dàng của mẹ Thịnh vang lên: "Đừng cãi nhau nữa...!sau này hòa thuận với nhau đi."
Hai người vì thế nói nhỏ xuống.
"Anh đúng là đồ ngốc!" Cố Triêu Hi cầm gối lên ném về phía Thịnh Minh Dịch.
Thịnh Minh Dịch bắt lấy cái gối: "Em không phải cũng thế à?"
"Anh thế mà lại dám mắng em?" Cố Triêu Hi lấy cái gối khác, đến chỗ ghế sofa quật đối phương, "Anh giỏi thật đấy?"
Thịnh Minh Dịch cầm lấy gối đỡ: "Nếu em là người có tâm nhãn, nếu em đừng vội vàng chặn anh, chúng ta sẽ không đến nỗi chia xa nhiều năm như vậy."
"Cho nên tất cả là lỗi của em?"
"Năm mươi năm mươi."
"Gì cơ?"
"Thế chia lại.
Anh sáu em bốn."
"Lại còn chia, sao anh không chia bốn sáu ấy?"
Hai người cầm gối đầu đánh nhau trong phòng ngủ, ầm ĩ đến mức gà bay chó chạy.
Không lâu sau mẹ Thịnh lại gõ cửa, bọn họ lập tức dừng lại.
Mẹ Thịnh đứng bên ngoài gọi: "Mở cửa."
Thịnh Minh Dịch cao giọng nói: "Mẹ, bọn con ngủ rồi!"
"Đánh nhau ầm ầm thế mà còn lừa ai."
Thịnh Minh Dịch đành phải đi mở cửa.
wtp cam đường quýt mật
Mẹ Thịnh đứng bên ngoài, vẫy vẫy tay với Cố Triêu Hi.
Vì vậy Cố Triêu Hi cũng đi đến bên cạnh Thịnh Minh Dịch.
"Đừng đánh nhau nữa." Mẹ Thịnh nói, "Hai đứa hôn một cái rồi đi ngủ đi."
Trong nháy mắt mặt Cố Triêu Hi nóng bừng lên.
Thịnh Minh Dịch cũng hơi ngại ngùng, giải thích: "Bọn con đùa giỡn tí thôi, không có chuyện gì đâu."
"Thôi cứ hôn một cái đi." Mẹ Thịnh nói, "Tránh cho hai đứa đóng cửa lại lại tiếp tục đánh nhau."
Không thể lay chuyển được ý định của mẹ, Thịnh Minh Dịch đành phải quay đầu hôn Cố Triêu Hi một cái.
Ngay lập tức mặt Cố Triêu Hi đỏ bừng, không còn tâm trí đâu để mà tức giận nữa.
"Được rồi." Mẹ Thịnh hài lòng gật gật đầu, "Đi ngủ đi, đừng ầm ĩ nữa."
Đợi đến lúc cửa đóng lại, Cố Triêu Hi vội vàng đấm Thịnh Minh Dịch một cái: "Anh hôn môi em làm gì?! Mẹ anh chỉ bảo anh hôn lên má em thôi!"
Xấu hổ quá đi mất!
Ngay trước mặt người lớn!!
Có biết xấu hổ không hả?
"Anh không những hôn môi em, anh còn muốn hôn nữa." Thịnh Minh Dịch thuận thế ép cậu lên cửa hôn.
Cố Triêu Hi dùng sức đẩy anh ra: "Em cho phép anh hôn em chưa?"
Thịnh Minh Dịch nói: "Em nghĩ xem chúng ta xa nhau năm năm, đã hôn thiếu mất bao nhiêu lần? Bây giờ đã nói rõ ràng với nhau rồi, đương nhiên phải bổ xung."
Cố Triêu Hi vô cùng khiếp sợ: "Còn thế nữa?"
Thịnh Minh Dịch bật cười: "Có vấn đề gì không?"
Vừa nói vừa sán lại gần, dịu dàng hôn cậu.
wtp cam đường quýt mật
Cố Triêu Hi không nhịn được phân tán suy nghĩ, trong lòng cậu bắt đầu tính toán, năm năm xa nhau, hôn thiếu bao nhiêu lần.
Một năm 365 ngày, năm năm là 1825 ngày...!một ngày sẽ hôn mấy lần nhỉ? Cậu cẩn thận hồi tưởng lại, ngày trước lúc hai người yêu nhau, Thịnh Minh Dịch hình như cực kỳ thích hôn cậu.
Lúc làm bài tập cũng muốn hôn cậu, lúc xem phim muốn ôm cậu vào lòng rồi hôn, càng không nói đến lúc chui vào trong chăn, hoàn toàn không thể dừng lại được...!hình như một ngày hôn rất nhiều lần.
Tính rồi tính, mặt cậu càng ngày càng đỏ....
Tính rồi lại tính, quần áo trên người cậu dần dần bị ném xuống đất.
Đợi đến lúc cậu phản ứng lại thì người đã bị đè lên giường.
"Anh làm gì thế?" Cậu nhìn người đang ở trên người cậu.
"Muốn làm lành với em." Thịnh Minh Dịch nói.
"Tình cảm của chúng ta có rạn nứt đâu, đúng không?"
"Cho nên từ anh nói là động từ."
"Anh còn thế nữa cơ à."
Cố Triêu Hi nâng chân lên đạp anh ra: "Cả người toàn mùi rượu, hôi chết mất, tối nay anh ngủ sofa, cảm ơn."
Sáng hôm sau, Cố Triêu Hi bị hôn tỉnh.
Cậu mở mắt ra, nhìn thấy một cái đầu tóc rối đang lộn xộn ở trên ngực cậu, cậu bèn câu lấy cằm anh, bắt anh ngẩng đẩu lên.
"Em cho phép anh lên giường chưa?" Cậu ngáp một cái rồi nói.
"Em chỉ bảo anh tối hôm qua ngủ ở sofa," Thịnh Minh Dịch đưa tay nắm lấy eo cậu, "Trời sáng rồi, anh có thể lên giường."
Cố Triêu Hi lườm anh: "Đừng có sờ lung tung."
Thịnh Minh Dịch tiến lại gần cậu, cọ cọ cậu, rồi lại cười nhạo cậu: "Em còn không muốn à? Miệng nói không muốn, cơ thể lại rất thành thật."
"Anh đừng có mà học mấy cái câu ngu ngốc của tổng tài bá đạo trên mạng nữa!" Cố Triêu Hi thật sự không thể chịu nổi, "Còn nữa, miệng em chưa hề nói em không muốn!"
"Thế thì muốn rồi đúng không." Thịnh Minh Dịch ngay lập tức lật người đè cậu xuống.
"Muốn." Cố Triêu Hi chủ động ôm cổ anh, "Anh giúp em trước rồi em lại giúp anh."
"Em nghĩ anh vẫn sẽ bị mắc mưu à?" Thịnh Minh Dịch đã hình thấu hết con người này, "Để em sướng xong thì chắc chắn em sẽ không thèm quan tâm đến anh nữa."
"Anh đoán đúng rồi đấy." Cố Triêu Hi ngẩng đầu lên, "Thưởng cho anh nụ hôn mang hương vị của mối tình đầu."
Sau đó cậu giống như đang chơi đùa hôn chùn chụt lên mặt anh, còn phát ra mấy tiếng đáng yêu.
Trái tim Thịnh Minh Dịch bị hôn đến mức mềm nhũn ra, rất nhanh đã cam chịu số phận.
"Thôi bỏ đi.
Anh xứng đáng bị em lừa đến chết."
Cố Triêu Hi cười lớn: "Biết em đang lừa anh rồi mà vẫn còn mắc mưu, anh có bị