- Mật Kết-
Quan Tuấn Hào nán lại một tiếng sau mới rời đi, lúc gần đi vẫn van xin Cố Triêu Hi cố gắng chăm sóc tổng tài nhà hắn, Cố Triêu Hi đồng ý, lại thay anh tiễn khách.
Không lâu sau cậu lên xem weibo của Quan Tuấn Hòa, nhìn thấy hắn đăng một bài trên weibo.
【 Công ty trò chơi Hồ Quang-Quan Tuấn Hào V: Làm ơn, mọi người đừng có não bổ tôi giúp Thịnh Minh Dịch đi học, người ta căn bản không phải một đứa nhỏ có gia cảnh nghèo khổ.....Hắn so với tôi còn phú nhị đại hơn, hắn không phải đến chỗ tôi làm công mà là đến cứu mạng chó của tôi đấy.
Orz......!】
Thịnh gia làm về khách sạn, chỉ cần Thịnh Minh Dịch muốn, anh hoàn toàn có thể mở một công ty lớn hơn công ty Hồ Quang, tự mình làm ông chủ.
Cố Triêu Hi cũng không biết anh vì sao lại rời nhà, ngàn dặm xa xôi chạy đến Đồng Quan làm việc, cả ngày bận rộn như chó vậy.
Tên kia đương nhiên không có khả năng đuổi theo cậu mới đến Đồng Quan.
Trên thực tế là Thịnh Minh Dịch đến Đồng Quan trước, Cố Triêu Hi đến sau.
Cố Triêu Hi cũng không phải vì anh mà đến, chỉ là vì theo công ty mới đến, sau này mới biết anh đã ở đây.
Cậu cảm thấy nghi ngờ nên trực tiếp hỏi.
wattpad-camduongquytmat
Thịnh Minh Dịch hỏi lại: "Sao cậu lại biết tôi là phú nhị đại?"
Cố Triêu Hi cho anh xem weibo của Quan Tuấn Hào.
Thịnh Minh Dịch ngữ khí bình thản nói: "Đoạt tuyệt quan hệ với người trong nhà.
Không muốn tiêu tiền của bọn họ."
"Sao lại thế?"
"Không phải chuyện của cậu."
"Vì mối tình đầu à?"
"Không liên quan đến cậu?"
"Không liên quan đến tôi, thế lúc nãy sao anh lại lấy tôi ra chắn kiếm?"
"Cho cậu nếm thử chút ngon ngọt thôi." Thịnh Minh Dịch thản nhiên nói, "Cảm giác khi tuyên bố chủ quyền có phải rất thích không?"
Cố Triêu Hi bảo trì mỉm cười: "Có ai đã nói với anh rằng anh rất thiếu đánh không? Thật không biết mối tình đầu của anh sao lại thích được một người như anh......"
"Tôi không giận em ấy, " Thịnh Minh Dịch cười nói, "Luôn là em ấy giận tôi."
"Thôi bỏ đi, " Cố Triêu Hi trừng mắt liếc anh một cái, "Tôi nghi ngờ cậu ta là do anh làm cho tức chết."
Thịnh Minh Dịch mở máy tính ra, tiếp tục làm việc: "Tuyệt đối không có chuyện đó.".
Truyện Võng Du
Cố Triêu Hi mang hoa quả của Quan Tuấn Hào đem đến đi rửa, lại tri kỷ gọt vỏ cho người nào đó.
Lúc quay lại Thịnh Minh Dịch nói: "Nhận tiền."
Cố Triêu Hi có chút mờ mịt: "Tiền gì?"
Thịnh Minh Dịch: "weixin."
Cố Triêu Hi lấy điện thoại, mở khung hội thoại ra, phát hiện tối qua lúc ăn cơm xong Thịnh Minh Dịch lại chuyển cho cậu 2000, vì lúc trước anh bồi thường tổn thất trò trơi cậu không nhận.
"Không cần." Cậu nói.
Thịnh Minh Dịch tươi cười ôn hòa: "Tôi không ngại lại thêm một bình luận kém."
Cố Triêu Hi đành phải ngoan ngoãn lấy tiền.
Cậu vốn không muốn lại lấy tiền của đối phương, nhưng nghĩ lại mua cơm cho anh cũng khá đắt, dù sao mấy ngày nay mang số tiền này dùng trên người anh ta là được rồi.
Thịnh Minh Dịch ở bệnh viện ba ngày rồi ra viện.
wattpad-camduongquytmat
Lúc làm thủ tục xuất viện Cố Triêu Hi hỏi: "Anh xác định là không có vấn đề gì chứ?"
Thịnh Minh Dịch cong cong khóe miệng: "Cậu muốn xem thử không?"
Cố Triêu Hi vẻ mặt chết lặng: "Sau này công năng có chướng ngại thì đừng trách tôi nhé."
Thịnh Minh Dịch khẽ cười: "Đương nhiên trách cậu."
Cố Triêu Hi không muốn cãi nhau với anh, lái xe đưa anh đến công ty, trên đường đi cậu nhắc đến cái bình luận kém kia.
Thịnh Minh Dịch vỗ vỗ vai cậu: "Tôi cảm thấy cậu nên cố gắng hơn nữa."
Anh quan sát sắc mặt của Cố Triêu Hi, còn nói: "Nếu cậu không muốn cố gắng, có thể thử bỏ hai tay ra khỏi tay lái."
Cố Triêu Hi nhịn lại nhịn, sau đó nở một nụ cười sán lạn với anh.
"Rất tốt." Thịnh Minh Dịch gật gật đầu, "Tiếp tục duy trì."
*
Đến bãi đỗ xe của công ty, Cố Triêu Hi đưa chìa khóa xe cho Thịnh Minh Dịch, nhưng Thịnh Minh Dịch không nhận.
"Có muốn lên lầu ngồi một lúc không?" Anh lịch sự mời.
Cố Triêu Hi sợ lên lại bị mọi người nhìn chằm chằm nên uyển chuyển cự tuyệt, sau đó lái xe rời đi.
Đơn đặt hàng của ngày hôm nay là cùng ông lão đi du lịch.
Có một vị khách hàng đến Đồng Quan công tác, mang theo cha già, lại không có thời gian bên ông tham quan Đồng Quan, vì thế giao cho công ty bọn họ, muốn bọn họ cùng cha mình đi một vài địa điểm tham quan của Đồng Quan.
Cố Triêu Hi nhận đơn này.
Rất nhiều đồng nghiệp của cậu không thích nói chuyện với mấy ông lão, cậu lại cảm thấy rất vui.
Đại khái là vì ông chủ của cậu chính là một ông lão, mà ông chủ chính là người đã cứu cậu.
Khi đó cậu thật sự không còn muốn sống nữa, đầu tiên là bố ốm chết, sau đó mẹ cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng chờ đợi cậu chính là một khoản nợ hơn một ngàn vạn.
Cậu vốn muốn cố gắng kiếm tiền trả nợ nhưng lại nghe nói Thịnh Minh Dịch xảy ra tai nạn xe cộ.
Cậu vô cùng nghi ngờ bản thân mình là một ngôi sao đen đủi, khiến cho những người cậu yêu liên tiếp gặp phải những điều bất hạnh.
Tuy rằng lúc đó đã chia tay với Thịnh Minh Dịch rồi, nhưng dù sao vẫn còn yêu, cậu vẫn cố gắng kiên cường vực lại tinh thần, chạy từ xa đến để thăm anh.
Nhưng bị chặn lại bên ngoài phòng bệnh.
wattpad-camduongquytmat
Ba Thịnh hỏi cậu: "Cậu muốn con tôi trả nợ cho cậu à? Tiền lúc trước đưa còn chưa đủ sao? Cậu còn muốn thêm bao nhiêu nữa?"
Đó là sợi rơm cuối cùng đè chết Cố Triêu Hi, cậu từ bệnh biện đi ra, cả người đã mất đi hết can đảm, ngồi xe về đến nhà mới chợt nhớ ra ngôi nhà này cũng đã bán đi rồi.
Quả nhiên trời đất bao la, không nhà để về.
Cậu đến một cây cầu gần nhà, muốn nhảy xuống từ nơi đó, nhưng lại gặp một ông cụ.
Cậu nghĩ rằng ông cụ đến khuyên bảo cậu nhưng lại không nghĩ đến ông cụ cũng leo lên lan can giống như cậu.
Cậu lập tức đến khuyên đối phương, hỏi ông đã gặp phải chuyện gì.
Ông cụ nói không có việc gì."Chỉ là quá cô độc.
Người vợ cũng đã ra đi, ta sống cũng đã đủ lâu, cứ như vậy đi là được rồi."
Cố Triêu Hi vội vàng khuyên ông, rõ ràng chính mình vừa rồi cũng muốn chết, bây giờ lại đang khuyên người khác cái gì mà thế giới vẫn còn nhiều điều tốt đẹp, lại còn nghiêm túc khuyên ông cụ phải sống thật tốt.
Sau đó lại còn đưa ông cụ đến một khách sạn gần đó ăn cơm, dùng tờ tiền 100 tệ cuối cùng còn xót lại trong túi để mời ông ăn đồ ăn ngon, sau khi ăn xong thì đưa người về nhà, dặn dò ông phải ở nhà, nói bản thân sau khi tìm được công việc thì sẽ đến nói chuyện với ông mỗi ngày.
Ngày đó cậu tìm được một công việc cũng gần chỗ ông, cầm những đồng lương ít ỏi của mình mỗi ngày mua cho ông cụ một chai bia rồi cùng ông nói chuyện.
Cứ như vậy nói chuyện với ông được một tháng, ông cụ lại nhìn trúng phẩm chất lương thiện của cậu, cuối cùng mới lộ ra mình là một người tỷ phú hàng tỷ, giúp cậu trả hết nợ, cũng mở ra công ty hiện tại, giới thiệu cậu đi bồi các ông cụ bà cụ uống rượu ăn cơm, cho bọn họ ấm áp vào những ngày cô tịch.
Sau này công ty dần mở rộng nghiệp vụ, phát triển thành cái app bồi bạn như bây giờ.
Cụ ông vẫn còn sống rất khỏe mạnh, Cố Triêu Hi cũng vẫn còn sống rất tốt, Thịnh Minh Dịch cũng vẫn còn sống rất tốt.
Tất cả, đều dần tốt lên.
Cuộc