Cùng Băng Lãnh Tổng Tài Kết Hôn

Tới Cửa Xin Lỗi


trước sau

“A, nhìn một cái nào, đây không phải là vị hôn thê của Cửu gia sao? Ban đầu ở lễ đính hôn còn phách lối như vậy. Sao bây giờ lại phải bắt taxi đi làm vậy? Hay là làm cho Cửu gia không cao hứng liền bị ném bỏ rồi”

Tiền Hạo cùng Triệu Văn Bác lần thứ hai bị bắt vào sở cảnh sát, mặc dù phạm tội không nặng, nhưng lại thuộc về dạy mãi không sửa.

Triệu gia cùng Tiền gia lại tốn một số tiền lớn, thật vất vả mới đem bọn hắn ra.

Vừa ra, Cố Thần Diệp lại tìm bọn hắn, đổ ập xuống cho bọn hắn một chầu giáo huấn.

Hai người ngồi trong sở cảnh sát ăn khổ, vừa ra lại bị Cố Thần Diệp mắng một chập, nhịn tới sắp nổ tung rồi

Hết lần này tới lần khác Cố Thần Diệp còn buộc bọn họ tới cửa tìm Hạ Sanh Ca xin lỗi.

Hai người thế mới biết, trên tay Hạ Sanh Ca có một mảnh đất, giá trị liên thành, Lục Cửu Thành chính là vì mảnh đất kia mới cùng với cô đính hôn.

Mà Hạ gia cùng Cố Gia đều muốn mảnh đất này, vì thế nhất định phải dỗ dành tốt Hạ Sanh Ca.

Nhưng hai người nhẫn nhịn một bụng khí, nhìn thấy kẻ cầm đầu nguyên nhân của tất cả là Hạ Sanh Ca, bọn hắn sao có thể có sắc mặt tốt đối với cô

Hạ Sanh Ca nhìn hai người một chút, nhếch miệng lên một vòng nhàn nhạt, cười: “Nhà ai dắt chó đi dạo vậy mà lại không đeo dây thừng, mới sáng sớm đã để chó nhà mình sủa loạn”

“Tiện nhân, cô dám mắng tôi là chó”, Tiền Hạo nghe vậy lập tức bốc hỏa, đang định xông lên

Nhưng mà vừa xông đi lên chưa được hai bước, liền bị Hạ Sanh Ca nắm chặt cổ áo, một cái lưu loát ném qua vai.

Quẳng xong sau, cô ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn một chút, thản nhiên đi hướng thang máy.

"Hạ Sanh Ca , chờ một chút!" Triệu Văn Bác liền vội vàng tiến lên ngăn lại cô, "Tôi cùng Hạo Nhiên hôm nay tới là muốn xin lỗi."

Hạ Sanh Ca cười như không cười nhìn hắn một cái, "Mấy người xác định là muốn tới đây để xin lỗi”

Cô chỉ chỉ Tiền Hạo, "Đây chính là thái độ nói xin lỗi của mấy người?"

Tiền Hạo nhưng vừa mới bị ngã đến toàn thân đều nhanh tan thành từng mảnh, nghe vậy liền muốn chửi ầm lên, lại bị Triệu Văn Bác kéo lại.

Cố Thần Diệp vốn là hứa hẹn rằng nếu như mảnh đất kia về tay liền cho phép Tiền gia cùng Triệu gia cùng tham dự kiếm tiền từ dự án này

Bố mẹ bọn họ nhe được điều kiện này đều cực kì động tâm, trước khi đến bọn họ đều có căn dặn qua đặc biệt không thể Hạ Sanh ca lại tức giận

Tiền Hạo nghiến răng nghiến lợi nói: "Liền xem như chuyện kia là tôi cùng Văn Bác làm sai, chuyện ở Đế Hào đều do chúng tôi làm sai, không liên quan gì đến Diệp ca. Muốn trách thì trách bọn tôi, không cần cùng Diệp ca hờn dỗi làm gì?”

Triệu Văn Bác cũng nén giận nói: "Ngày đó cũng coi như là chúng tôi làm quá mức, đều bị Cửu gia cho vào cục 2 lần? Chuyện này cô cũng đừng có giận dỗi vô cơ nữa. Hơn nữa, ai không biết cô yêu Thần Diệp ca đến chết đi sống lại, nếu cô thật sự chọc giận anh ấy, về sau Diệp ca thật sự không thèm để ý đến cô nữa, cô chắc chắn sẽ hối hận”

Hạ Sanh Ca chậm rãi nở nụ cười, "Mấy người thực sự là đến xin lỗi tôi? Vậy được, đi theo tôi”

Nói xong, cũng không nhìn tới sắc mặt Triệu Văn Bác cùng Tiền Hạo cô một mạch đi thẳng lên lầu.

Hai người đầy ngập lửa giận, nhưng cũng chỉ có thể trầm mặt đi theo.

Hôm nay Sanh Ca giải trí vẫn như cũ chỉ có Lam Vân Phi cùng Mạc Hiểu Đình.

Trong khoảng thời gian này, Hạ Sanh Ca dùng một ngàn vạn Đế Hào bồi thường thuê cho Lam Vân Phi một huấn luyện viên thể hình, lại an bài cho cô ấy một khóa học diễn xuất bổ túc. Tại thời điểm đệm, nhất nhất muốn cô nâng cao tất cả các kĩ năng cơ bản

Hai người hiển nhiên là đang chuẩn bị đi học, nhìn thấy cùng Hạ Sanh Ca cùng Triệu Văn Bác cùng Tiền Hạo, đều lộ ra kinh ngạc.

Triệu gia cùng Tiền gia đều có công ty giải trí, hai người hắn thường xuyên chơi nữ
minh tinh, thỉnh thoảng truyền thông cũng đưa tin nhưng bằng cách nào đó mọi tin tức đều bị ém xuống hoặc bị tẩy trắng

Cho nên Mạc Hiểu Đình cùng Lam Vân Phi nhìn một chút liền đem hai người nhận ra được.

Cơ hồ là tại một nháy mắt, Mạc Hiểu Đình liền đem Lam Vân Phi bảo hộ ở sau lưng, cảnh giác lại đề phòng nhìn, lại nhìn Hạ Sanh Ca.

Tiền Hạo vừa nhìn thấy Lam Vân Phi, lập tức hai mắt tỏa sáng, trên mặt lộ ra sắc mị mị, đi ra phía trước, liền muốn đi sờ mặt Lam Vân Phi, "Nha, không nghĩ tới cái công ty sắp phá sản này lại cất giấu một mỹ nhân như thế? Bảo bối, một buổi tối bao nhiêu, hay muốn tài nguyên gì ông đây đều có thể thỏa mãn em”

Mạc Hiểu Đình đẩy ra Tiền Hạo nhưng, phẫn nộ nói: "Mời tôn trọng người khác một chút không thì biến”

“Không phải chỉ là một con hát thôi sao? Làm giá gì nữa chứ? Không phải còn muốn ý định bò lên giường Lưu đạo sao” Tiền Hạo trong mắt toàn bộ đều là khinh thường mà nói

Lam Vân Phi khuôn mặt lập tức đỏ lên, nước mắt tại trong hốc mắt đảo quanh, "Tôi không có quyến rũ hay muốn bò lên giường hắn, rõ ràng là hắn muốn xâm phạm ta!"

Tiền Hạo nhưng nhìn cô hai mắt rưng rưng, ngực bởi vì tức giận mà nâng lên hạ xuống, lập tức càng phát ra tâm động, đẩy Mạc Hiểu Đình ra liền muốn hướng Lam Vân Phi sờ soạng, "Chậc chậc, không có thì không có. Hắn vừa xấu vừa mập mạp không bằng em theo tôi muốn gì có nấy”

Mạc Hiểu Đình bị đẩy đến lảo đảo một chút, mắt thấy nghệ sĩ nhà mình bị nhục nhã, đôi mắt cô cơ hồ muốn phun ra lửa.

Cô trước đó làm sao lại tin Hạ Sanh Ca? !

Cho là cô thật là muốn làm tốt Sanh Ca giải trí?

Nhưng hôm nay thế nào?

Nữ nhân này vậy mà mang theo hai cái tay ăn chơi tới, muốn quy tắc ngầm với Vân phi.

Lam Vân Phi là Mạc Hiểu Đình một tay mang vào ngành giải trí, cô bé này đơn thuần, thiện lương, nhìn như mềm yếu, kì thực phi thường cứng cỏi có nguyên tắc, Mạc Hiểu Đình cơ hồ đem cô đối xử y hệt con gái mình.

Ngay tại thời điểm Mạc Hiểu Đình liều lĩnh muốn xông lên, đột nhiên một xấp văn kiện bay ra ngoài.

Thẳng tắp đập vào đầu Tiền Hạo.

Bốn cạnh văn kiện cực kì sắc bén, Tiền Hạo ngay lập tức cảm thấy đầu đau xót; hét lên một tiếng, chỉ thấy trời đất trước mắt quay cuống, kém chút ngã xuống

Tiền Hạo nổi giận gầm lên một tiếng, "Ai? Ai dám nện lão tử? !"

Nhưng mà, hắn quay người lại, liền thấy Hạ Sanh ca đứng đó, khuôn mặt cười như không cười khoanh tay trước ngực nhìn hắn

Hạ Sanh Ca so với Hạ Nhược Linh hay Lam Vân Phi còn đẹp hơn gấp nhiều lần, đặc biệt là thời điểm này khi cô tỏ thái độ hờ hững lạnh nhạt. Làm cho Tiền Hạo không nhanh không chậm nuốt mấy lời thô tục định nói nuốt trở lại

Chỉ nghe Hạ Sanh Ca cười nói: "Tiền thiếu, anh đến cùng là muốn đến xin lỗi hay đến trêu ghẹo nghệ sĩ công ty tôi? Nếu không tôi lại gọi 110 cho mấy người một lần nữa quay trở lại sở cảnh sát. Thế nào?”

Truyện convert hay : Cao Lãnh Đại Thúc, Sủng Thê Vô Độ!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện