"Được rồi, trong khoảng thời gian này cậu cũng nên chú ý an toàn một chút." Nam cảnh sát đem bản ghi âm thu thập chuẩn bị đi, sau đó lại quay đầu nói với Tiếu Trần một câu như vậy, thần sắc phức tạp.
Vụ án này quá kỳ lạ!
Mọi người đều chết do tai nạn! Căn bản không có khả năng là cậu giết!
Trêи thế giới thật sự có nhiều trùng hợp như vậy?
Tiếu Trần ngồi trêи sô pha, sắc mặt như thường, gật đầu, trong quá trình hỏi thăm của cảnh sát, khi nghe được đồng bạn ai nấy đều đã chết, cậu vừa vặn lộ ra ba phần kinh ngạc, hai phần khổ sở.
Hắn làm cảnh sát tu tâm lý học cũng thật sự không nhìn ra chút sơ hở nào trêи người Tiếu Trần.
Sau khi cảnh sát rời đi, không khí trong suốt trở nên có chút đọng lại, sau đó từ không trung xuất hiện một thân ảnh.
Nam nhân nhìn thoáng qua phương hướng cảnh sát rời đi, thuận thế ngồi xuống bên cạnh Tiếu Trần.
Nam cảnh sát vừa rời khỏi nhà của Tiêu Trần ở trong nhóm WeChat nhìn thấy 99+ tin nhắn, mí mắt nhảy dựng lên.
Vừa mở ra thấy có vài bức ảnh.
Có hình ảnh Lương Kinh và Vương Tinh lái xe đâm chết người phụ nữ xa lạ, cũng có hình ảnh Lương Kinh giết chết lão nhân, còn có hình ảnh Lương Kinh và Vương Tinh cùng chôn xác.
Đội trưởng: Tìm cho tôi một đội ngũ
chuyên nghiệp để xác minh tính xác thực của những bức ảnh này! Này là buổi trưa hôm nay có ai đó nặc danh gửi vào điện thoại di động của tôi! Cho tôi một cách để tìm ID.
Nam cảnh sát nhét điện thoại di động trở lại túi, quay đầu lại nhìn thoáng qua nhà Tiếu Trần, trong lòng không biết nghĩ cái gì, lắc lắc đầu, rời đi.
Nếu hình ảnh là đúng, mấy án tử tronh mấy ngày nay có thể kết thúc.
"Kỳ nghỉ hè này có muốn đi đâu chơi không?"
Tiếu Trần nghiêng đầu, tròng mắt giật giật, mới có thể khôi phục một mặt ở trước mặt nam nhân, sau đó mặt không đỏ tim không đập đến trước mặt nam nhân, trợn to mắt nhỏ, "Khi nào anh kết hôn với em."
Một giây...
Hai giây...
"Phốc, " Biểu tình nam nhân không căng thẳng, cười ra tiếng. Vũ Hi 団 đối đầu.
Tiếu Trần hai tay ôm cằm nam nhân, mất hứng nói, "Anh cười cái gì? ”
Nam nhân tự mình nói, "Vậy thì đi Ireland đi."
Tiếu Trần nhíu nhíu mày, bất mãn nói, "Mau trả lời câu hỏi của em. ”
Nam nhân điều chỉnh tốt tư thế ôm Tiếu Trần vào trong ngực, "Không phải tôi đã đưa sính lễ cho em sao? "Ánh mắt nam nhân gắt gao nhìn về phía Tiếu Trần, hắn cười cười, che giấu sự mừng rỡ trong lòng thực tốt.
Đây là ánh sáng của tôi...
Tiếu Trần phản ứng lại, từ cổ áo trêи quần áo đưa tay vào lấy sợi dây chuyền ra, ánh mắt trong suốt, đuôi mắt hơi nheo lại, "Là cái này?"
Nam nhân không nói gì, đặt tay lên vai đứa nhỏ, sau đó dưới sự sửng sốt của đứa nhỏ, thành kính hôn hôn mũi đứa nhỏ.
Cậu không cần biết, trong tay cậu nắm giữ, là sinh mạng của Tử Thần.
Một tổn thất đều tổn hại, nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất của hắn chống lại Thiên Đạo, cũng là phương pháp duy nhất có thể bảo vệ đứa nhỏ này không bị Thiên Đạo thương tổn.
Tiếu Trần thẹn thùng sờ sờ mũi mình, sau đó dùng tay phải chống cằm mình, vẻ mặt hoa si nhìn chằm chằm mặt nam nhân, "Em rất vui vẻ! ”
Ireland, một quốc gia không ly hôn, có ước định 100 năm.
Mà cái hắn muốn, không phải một trăm năm, cũng không phải cả đời, mà là vĩnh viễn.
Nam nhân ôm đứa nhỏ trong vòng ngực của mình, ánh mắt thuận thế nhìn ra bầu trời bên ngoài cửa sổ.
Đây không phải là bắt đầu, cũng không phải là kết thúc.
Hắn đã đụng phải điểm mấu chốt của Thiên Đạo, hắn đã biết, nơi này cũng không phải là chân thật.
Hắn thu hồi ánh mắt, cả người đứa nhỏ đều nằm sấp trêи người hắn, hắn cơ hồ là liếc mắt một cái, liền nhìn thấy hình xăm ở xương bả vai của đứa nhỏ, ánh mắt chạm tới đây, đáy mắt hắn một mảnh nhu hòa.
Không quan hệ, có chút gì đó mà hắn không thể nhớ, nhưng cái đó không có nghĩa là hắn không biết.
Tuy nhiên, tương lại còn dài.
Hắn có thể chờ được!
"Is there ah you or are you alone (bạn có ai đó đi cùng hay vẫn đơn độc một mình)" Người đẹp tóc vàng mắt xanh ngồi bên cạnh Tiếu Trần, ý đồ đến gần bắt chuyện.
Tiếu Trần mặc một cái áo tay dài, đội một cái mũ lưỡi trai, chỉ lộ ra cái cằm, một người ngồi ở góc quán cà phê yên lặng nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Có thể là bởi vì gương mặt và khí chất Hoa Kiều của cậu tương đối độc đáo, luôn có mấy nữ sinh đem ánh mắt hướng về phía cậu, nhỏ giọng thì thầm.
Cuối cùng, có một nữ sinh dưới sự khuyến khích của chị em bên cạnh trực tiếp lên hỏi.
Tiếu Trần ngẩng đầu, đôi mắt thụy phượng sạch sẽ cùng ánh mắt nữ sinh nhìn nhau, người sau có vài phần kinh diễm.
“I'm waiting for my beloved one. (Tôi đang chờ đợi người yêu của tôi.) "Tiếu Trần mặt không đổi sắc, sau khi nữ sinh hỏi xong liền thốt ra, giọng điệu có vài phần lãnh đạm.
Nữ sinh thoạt nhìn có chút giật mình, miệng khẽ mở ra, sau đó có chút xin lỗi gật gật đầu.
Ireland là một quốc gia trung thành về mặt tình cảm, các cô gái của họ rất nghiêm túc về tình cảm, khi biết rằng nam sinh lạ này đã có người yêu, ở trong sự tôn trọng chắc chắn sẽ không làm phiền, chỉ có một vài phần hối tiếc.
"Đinh Đinh." Cửa quán cà phê được mở một lần nữa.
Một nam nhân mặc một bộ âu phục màu đen đi vào, người đàn ông này trông giống như một con lai,