Tô Ngọc Cầm siết chặt nắm tay, cô vậy mà thật sự đã sống lại.
Có lẽ là vì ông trời cảm động trước sự thành khẩn trước lúc chết của cô.
Cô phải nắm bắt lấy cơ hội này, bắt đầu lại mọi thứ.
Cô nhìn xung quanh phim trường, những dụng cụ trợ diễn cho cô biết được sẽ có một bộ phim cổ trang được quay ở đây.
“Chị Nhu, cho em mượn kịch bản.”
Quản lý Nhu nhìn thấy Tô Ngọc Cầm quan tâm đến kịch bản như vậy thì vui mừng không thôi.
Bởi vì Tô Ngọc Cầm chê bai vai diễn này không có gì đặc biệt, hơn nữa dìm cô xuống dưới đáy cho nên cô vẫn luôn cằn nhằn rằng tại sao quản lý lại muốn cô nhận vai diễn này.
Bây giờ cô thay đổi thái độ, còn muốn xem kịch bản thì chẳng phải là chuyện hiếm lạ hay sao?
Tô Ngọc Cầm sau khi cầm trong tay kịch bản, đọc qua một lượt cô liền biết được bộ phim cô sắp sửa được diễn là gì.
Bộ phim này có tên là, đây cũng là bộ phim truyền hình dài tập đầu tiên mà cô vào vai bạn thân của nữ chính.
Tuy nhiên lúc trước cô chê bai vai diễn này bởi tạo hình của cô ở trong phim quá thảm, vừa xấu xí vừa dơ dáy cho nên cô cũng chỉ diễn hời hợt qua loa.
Và đây cũng là điều khiến cho cô sau này rơi xuống vực thẳm, antifan đã đào lại các video về việc cô không coi trọng vai diễn để nhục mạ cô, bạo lực mạng với cô.
Đây cũng là một trong số các lý do dẫn đến việc tinh thần cô hoảng loạn, cho nên mới hỏng thai.
Đương nhiên cô vẫn biết rõ người đứng đằng sau những tin tức béo bở này là người chồng bội bạc của cô ở kiếp trước, Lâm Thạch.
Lần này sống lại cô nhất định sẽ khiến hắn phải trả giá cho những gì hắn đã gây ra cho cô!
Tô Ngọc Cầm siết chặt kịch bản trong tay, quyết tâm trong cô càng lúc càng lớn.
Với trình độ diễn xuất của cô trong suốt bảy năm lăn lộn trong giới giải trí chẳng lẽ không thể phất lên một lần nữa hay sao? Vị trí Ảnh Hậu khi đó đâu phải chuyện giỡn chơi.
“Hàn Phi Vân đến rồi.
Chúng ta cũng nên đi thay trang phục và trang điểm thôi.”
Quản lý Nhu nhắc nhở.
Tô Ngọc Cầm nhìn ra xa là một người đàn ông dáng vóc cao lớn đang đi vào.
Người này là diễn viên gạo cội ở trong giới, nhưng kể từ khi lấy vợ thì phong độ của anh ta sụt giảm.
Tuy nhiên anh ta vẫn được xem là một nhà đầu tư lẫn diễn viên có tiếng trong giới giải trí, chỉ cần được anh ta đề cử là sẽ có một vai diễn để đời.
Lần này là kịch bản do chính tay Hàn Phi Vân đã viết, và anh ta cũng là nhân vật nam chính trong bộ phim này.
Cũng đã năm năm rồi kể từ ngày vợ của Hàn Phi Vân mất do tai nạn, bây giờ anh mới đi diễn trở lại.
Bộ phim này được anh biên soạn ra dựa vào một vai diễn mà vợ của anh từng diễn, anh đóng bộ phim này là vì muốn tưởng nhớ đến người vợ quá cố.
Nghĩ đến đây Tô Ngọc Cầm cảm thấy bản thân mình khi đó thực sự ngốc nghếch, diễn chung với một tiền bối có thực lực, đã vậy còn là một nhà đầu tư vậy mà cô lại không biết nắm bắt.
Khiến anh ta chán ghét cô, vì cô đã phá hỏng mất một phân đoạn quan trọng của bộ phim.
Cô gật đầu với quản lý Nhu rồi đi tới chỗ trang điểm, lúc này Hàn Phi Vân cũng vừa đúng lúc đi tới.
Tô Ngọc Cầm lên tiếng chào hỏi trước:
“Tiền bối, chào anh.”
Hàn Phi Vân không ngờ là cô gái này lại chủ động chào hỏi mình, chẳng phải trước đó cô còn chê bai vai diễn này hay sao? Tại sao bây giờ lại trở mặt rồi.
Anh không trả lời mà chỉ gật đầu một cái sau đấy ngồi xuống ghế.
Anh liếc mắt quan sát cô gái nhỏ trước mặt đang chăm chú đọc kịch bản.
Lần này Hàn Phi Vân không nén nổi tò mò nữa, anh hỏi:
“Chẳng phải cô chê bai vai diễn này sao? Giờ lại thay đổi thành như vậy?”
Nhưng Tô