Tống Nhu sau khi biết được Tô Ngọc Cầm sẽ đảm nhận vai nữ chính trong phim của Dương Kỳ thì có chút mơ hồ.
Ánh mắt chị nhìn về phía Tô Ngọc Cầm, lúc nào? sao chị không biết?
Tô Ngọc Cầm ngay lập tức nhận được tín hiệu giải thích của Tống Nhu, cô cười làm lành sau đó từ từ nói.
"Chị còn nhớ lần trước tiền bối Hàn từng nói sẽ giới thiệu cho em một bộ phim mới không?"
Tống Nhu gật đầu nhưng nó thì có liên quan gì đến Dương Kỳ.
Chị nghe cấp trên nói lịch trình thời gian này của Dương Kỳ trống vì anh ta muốn nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Tại sao bây giờ lại thành cùng Ngọc Cầm đóng phim?
"Thì đúng rồi đó! Chính là bộ này và Dương Kỳ chính là nam chính của bộ phim.
Nhà đầu tư là Hạ gia!" Câu cuối cùng cô nói nhỏ, tuy rằng phòng chỉ có bốn người bọn họ nhưng cẩn thận tai vách mạch rừng.
"Oa, chị Ngọc Cầm cùng Dương ảnh đế thật có duyên!" Tiểu Trần ở một bên nghe hết đầu đuôi câu chuyện thì không khỏi cảm thán một tiếng.
Nhưng mà chị Ngọc Cầm và Dương ảnh đế cũng rất đẹp đôi, không biết thể loại phim mới là gì? Trong đầu Tiểu Trần bắt đầu hiện ra bảy bảy bốn mươi chín những kịch bản tiểu thuyết máu chó.
"Ngày mai kịch bản sẽ được gửi tới.
Lúc đó chị có thể xem xét có đồng ý cho Ngọc Cầm đóng vai này hay không?"
Dương Kỳ nhướng mày nhìn Tô Ngọc Cầm ở một bên len lén uống rượu.
Mặc dù chỉ là nước hoa quả lên men nhẹ nhưng anh vẫn không cách nào tin tưởng tửu lượng của người này vì thế liền từ trong tay cô lấy ly nước đi.
Tống Nhu vì mải suy nghĩ mà không chú ý đến hành động của hai người nhưng Tiểu Trần ở một bên không khỏi ngạc nhiên vì mức độ thân thiết của hai người.
Tiểu Trần định nói gì đó thì đụng phải ánh mắt của Dương Kỳ khiến cô ấy không khỏi rụt cổ lại.
Chị Ngọc Cầm hãy tự cầu phúc! Ác ma nhắm tới chị rồi! Tiểu Trần nghĩ.
"Được vậy, ngày mai tôi sẽ cho cậu trả lời chính xác!" Chị cần bàn bạc lại với Ngọc Cầm, nếu kịch bản không ổn chị sẽ cật lực phản đối chuyện đóng phim, cho dù Ngọc Cầm thích cũng không được.
Bởi hình tượng và thái độ diễn xuất rất quan trọng đối với những người đang mới hình thành phong cách như Ngọc Cầm.
"Được!" Dương Kỳ gật đầu.
Anh tin với sự lựa chọn của mình Tống Nhu nhất định sẽ đồng ý.
Cuối cùng sau hơn một tuần thảo luận về kịch bản cũng như quy cách quay chụp thì Tống Nhu cùng Tô Ngọc Cầm quyết định nhận bộ phim này.
Bộ phim này là bộ phim quay theo hướng hiện thực, nó khắc họa lại lịch sử nên cả đoàn phim muốn giữ bí mật cho đến khi phim quay xong cũng như là hoàn tất phần hậu kì mới công bố.
Vì thế trong suốt quá trình quay, Tô Ngọc Cầm và Dương Kỳ đều sẽ ở lại phim trường cùng mọi người.
Biết được việc này Tống Nhu dặn dò Tiểu Trần rất kỹ bởi Tô Ngọc Cầm là người rất lạ nước, lạ giường nên chị sợ sẽ ảnh hưởng đến tiến độ, tạo hình ảnh xấu cho Tô Ngọc Cầm.
"Đến đó em nhất định phải chăm sóc Ngọc Cầm thật tốt, có chuyện gì nhất định phải gọi cho chị." Tống Nhu không yên tâm dặn dò lần nữa.
Tiểu Trần gật gật đầu rồi bê đồ lên xem cùng trợ lý Vương.
Vốn dĩ Tô Ngọc Cầm và Tiểu Trần sẽ tự đi nhưng Dương Kỳ nói đoàn phim cử người đến đón nên cả hai đành phải đi cùng nhau.
Cũng may là đón ở công ty nên Tô Ngọc Cầm cũng không lo lắng lắm.
Dương Kỳ là con cưng của JD, họ sẽ không để anh dính bất kỳ scandal nào cả.
"Có mệt không?" Dương Kỳ hỏi, đi một đoạn xa như vậy, địa điểm còn ở trên núi, đôi chân nhỏ không biết sẽ sưng như thế nào.
Ánh mắt Dương Kỳ nhìn về phía sau, quá đông người cho dù anh muốn cõng, cô nhất định cũng sẽ không đồng ý.
Tô Ngọc Cầm lắc lắc đầu, chỉ đi bộ hơn 2km sao cô có thể mệt cho được.
Hồi nhỏ cô còn từng cùng bà nội đi leo núi cơ mà, cô không yếu ớt đến thế.
"Nếu mệt nhất định phải nói ra đừng cố gắng chịu đựng!"
"Được!" Cô đáp.
Nhưng đúng lúc này Tô Ngọc Cầm bỗng nhiên vị trượt chân mà ngã về phía sau.
Cô chỉ kịp kêu lên