Một tháng cứ qua đi.
Hôm nay là ngày lễ kỉ niệm hai năm cưới của vợ chồng chị Vũ Hạ. Tình cảm hai người rất tốt vẫn mặn mà như khi cưới.
Hai vợ chồng chị sắp xếp đi du lịch một chuyến . Chị gọi điện thông báo cậu không cần phải đi làm hôm nay nghỉ bán hàng .
Cậu chúc chị và anh nhà đi du lịch vui vẻ rồi cúp máy. Ném điện thoại lên gối. Cậu chùm chăn lên đầu mệt mỏi ngáp. Cậu lại buồn ngủ rồi.
Cũng không rõ tại sao cậu gần đây ngủ nhiều. Cậu bình thường ngủ bảy tám tiếng là quá đủ.
Ngủ hơn nữa cậu sẽ nhức đầu nhưng bây giờ ngủ quá vẫn có thể ngủ tiếp. Kèm theo đó là sự mệt mỏi khiến cậu ỉu xìu. Một tuần trở lại đây cậu vác than xác mệt mỏi đi làm.
Chị Vũ Hạ nghĩ cậu có khi bệnh kêu cậu đi khám. Nhưng có lẽ do đi làm mệt vậy nên cậu bỏ qua không nghĩ đến bệnh viện .
Quán trà sữa đóng cửa không bán hàng . Cậu không cần phải đi làm. Cậu hôm nay phải ngủ một trận cho đã. Nhưng giờ phải lấp bụng trước. Cậu cảm thấy rất đói bụng.
Nhắm mắt thiếp đi. Tỉnh lại đã đến chiều. Đúng lúc Tiểu Húc điện tới .Cậu bắt máy, giọng tiếng tiểu Húc oang oang bên tai khiến cậu phải nhíu mi!
Lý Tiểu Húc:
" A loooooo! Hôm nay vui vẻ không bạn tốt của tôi?"
Hạo Nhiên :
"Tớ không! Tớ vừa dậy! Cậu gọi tớ có chuyện gì sao?"
Lý Tiểu Húc nhìn đồng hồ kim chỉ đã đến năm giờ chiều không thể tin hỏi:
" Cậu ngủ từ sáng đến giờ sao?"
Hạo Nhiên:
"Ừ!! Mà cũng không hẳn tớ có tỉnh mấy lần!"
Lý Tiểu Húc hét lên:
"Không hẳn ! Tớ nói này cậu là heo sao? Không đúng! Cậu còn hơn cả heo! Cậu ngủ gì mà lắm thế! Bà bầu còn chưa có đến nỗi ngủ như cậu đâu!.............vv zzz.... ( Một chàng dài)"
Phải một lúc lâu sau không nghe thấy Hạo Nhiên trả lời cậu.
Lý Tiểu Húc:
"Hạo Nhiên ! Alo? Cậu còn đó chứ?"
Hạo Nhiên:
"Tớ đây!" ( ngáp)
Lý Tiểu Húc:
"Cậu...... ( cạn lời) . Không nói chuyện này nữa! Tối nay hai chúng mình đi ăn thịt nướng nhé! Thịt xiên chú Vương cạnh đường Zz ấy!"
Hạo Nhiên:
"Cậu gọi điện cho tớ ngoài rủ đi ăn với đi chơi còn có thể làm việc gì khác không? Mặt cậu cũng đã bầu bĩnh lắm rồi!"
Lý Tiểu Húc :
" Cậu quản tớ có béo hay không! Tớ mặc kệ cậu tóm lại sáu giờ tối gặp mặt chỗ cũ. Không gặp không về!Thế nhá ! Tớ cúp máy đây mẹ tớ đang gọi !"
Lý Tiểu Húc không cho Hạo Nhiên cơ hội trả lời đã rụp cái cúp máy. Đến nhanh phóng cũng nhanh. Một lèo gió cuốn mây trôi .
Hạo Nhiên:
" 。。。! Cậu đã đồng ý đi sao?
Thật hết cách cậu chỉ có người bạn này!"
Cậu đứng dậy bước vào phòng vệ sinh . Ngắm nhìn khuôn mặt trong gương. Do mệt mỏi đôi mắt đo đỏ. Ngủ nhiều bọng mắt cũng sưng đỏ. Đây đâu còn là cậu của trước đây.
Chàng thanh niên với khuôn mặt tràn đầy sức sống đâu rồi. ( Thở dài) Không nghĩ nhiều thêm. Hạo Nhiên chuẩn bị đi cùng tiểu Húc.
Đến nơi. Cậu