*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3hó Cục trưởng ngồi trên giường bệnh, nhìn tờ báo trong tay mình, nhàn nhạt hỏi: “Ừm, ở cục không có vấn đề gì chứ?”
Lệ Xuyên Lâm lấy một cái ghế ngồi bên cạnh giường bệnh, trả lời rất nghiêm túc: “Không sao, tất cả đều bình thường ạ.”
“Vậy thì tốt rồi.” Phó Cục trưởng không ngẩng đầu lên mà vẫn đang xem báo, trả lời một câu xong không nói gì nữa.
Lệ Xuyên Lâm yên lặng một lúc sau đó nói trực tiếp: “Phó Cục trưởng, đưa tài liệu gốc cho tôi.”
Phó Cục trưởng dường như đã chờ câu nói đó từ lâu, ông lạnh lùng nói: “Có phải cậu muốn đưa tài liệu gốc cho cô ta? Tôi nói cho cậu biết, điều này là không thể.3Điều này nằm ngoài trình tự cũng như quy tắc làm việc!”
“Tôi ở cạnh giám sát cô ta phá mã, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.”
Tiếc rằng sự bảo đảm của Lệ Xuyên Lâm lại không khiến cho Phó Cục trưởng thay đổi, vẫn là hai chữ: “Không được.”
Lệ Xuyên Lâm nhíu nhẹ lông mày: “Phó Cục trưởng, ông không tin tôi?”
Câu nói này rốt cục đã khiến Phó Cục trưởng bỏ tờ báo trên tay xuống, nhìn anh ta.
Câu trả lời tiếp theo đối với Lệ Xuyên Lâm là cực kì nghiêm trọng. Nghiêm trọng đến nỗi chỉ cần Phó Cục trưởng gật đầu nhẹ là anh ta sẽ không do dự gì mà đi luôn.
Anh ta đối nhân xử thế hết sức đơn giản, không1vòng vo tam quốc như người khác. Nhưng phá án thì anh ta lại là một người tài giỏi.
Vì vậy, Phó Cục trưởng Lý lập tức giải thích: “Không phải tôi không tin cậu, mà là tôi không tin cô ta. Sao cậu lại có thể để
một nữ tân binh đi làm nhiệm vụ được chứ? Cậu nói xem có phải cậu bị cô ta mê hoặc rồi không?”
Ông ta chỉ cần nghĩ đến ngày hôm đấy thì vẫn cảm thấy tim đập nhanh, lửa giận lại sôi sục.
Cô gái kia là tân binh gì chứ, rõ ràng là giặc cỏ, thứ giặc cỏ ác mồm ác miệng!
Lệ Xuyên Lâm nói ngắn gọn: “Năng lực của cô ấy tốt vô cùng.”
Phó Cục trưởng chỉ vào người mình, “Tốt9ư? Đấy gọi là tốt à? Cậu xem tôi giờ đang ở đâu, bây giờ nhìn tôi như thế nào? Lại nghĩ xem dáng vẻ cô ta ở Cục Cảnh sát ngày hôm ấy, cậu nói cho tôi biết, cô ta là một quân nhân sao? Cô ta giống sao?”
“Cô ấy đã trải qua một tháng huấn luyện, đánh bại hết tất cả, kể cả những tân binh xuất sắc nhất.”
“Vậy thì nói lên cái gì? Chỉ có thể nói được cô ta đạt tiêu chuẩn về thể lực, thế còn những cái khác thì sao?”
Dựa vào thái độ của cô ta ở văn phòng ngày hôm ấy là thấy cô ta không biết cách đối nhân xử thế, không biết là giáo quan của cô ta có bị3cô ta đối xử như thế không! Phó Cục trưởng nghĩ thầm.
“Các cái khác là cái gì?” Lệ Xuyên Lâm nghĩ mãi cũng không ra, ánh mắt liền chuyển đến phía Phó Cục trưởng.
Phó Cục trưởng nén sự tức giận, lạnh lùng nói “Nói chuyện, làm việc, làm người có điểm nào giống quân nhân! Hoặc nói cách khác có điểm nào giống con gái không!”