Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân

Bị đánh bắt cóc trẻ con (2)


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghiêm Hoài Vũ đội lại cái mũ vừa bị đánh bay lên đầu, nói năng hùng hồn: “Bọn em không chỉ là vì Nhiếp Nhiên mà còn là là vì mình! Thầy làm chuyện không công bằng chính trực, lại còn muốn bọn em phục tùng, bọn em không làm được!” “Đúng! Đấu tranh vì quyền lợi của mình!” Lúc này Hà Giai Ngọc trợ lực bồi thêm một câu

“Chính trị viên, em là lính của lớp 6, mong thấy điều tra rõ chuyện này.” Một giọng nói lạnh lùng đột nhiên truyền ra từ trong đám người

Mọi người nhìn sang, lại là Lý Kiêu! Hoắc Hoành nhìn cô, “Nếu như cô muốn cầu xin tha thứ cho Nhiếp Nhiên, tôi nói rồi, tiếp tục chạy.” “Em không vì cậu ấy mà là vì lớp 6! Chuyện Nhiếp Nhiên đánh người đã tạo thành tổn hại cực lớn với danh dự của lớp 6

Em là một phần viên của lớp 6, em yêu cầu chính trị viên điều tra rõ rồi hãy đưa ra kết luận.” Hoắc Hoành nhìn xung quanh một vòng, hờ hững hỏi một câu: “Vậy mọi người thì sao, mọi người cảm thấy có cần điều tra không?” Người lớp 6 không nhịn được đưa mắt nhìn nhau

Kiểu hỏi ngược lại này rõ ràng chính là bảo bọn họ không tán thành

Nhưng vấn đề là lần này người nói chuyện là Lý Kiều! Ở trong lớp mặc dù đối với ai Lý Kiều cũng lạnh lùng, nhưng hễ trong lớp có bất kì ai cần giúp đỡ cô đều dùng hết sức, cho nên người trong lớp đều nhớ ơn cô

Lần này..

nếu như không giúp thì rõ ràng là không hay

Hơn nữa quan trọng nhất là mối thù giữa lớp 1 và lớp 6 coi như đã lập rồi, không có chuyện không tra rõ đã phải chịu oan ức! Một lúc lâu sau, một giọng nói không chắc chắn vang lên trong đám người, “Em cảm thấy cần

Nếu chúng ta đã là người lớp 6 thì nên bảo vệ danh dự của lớp 6 mới đúng.” “Đúng,
em cũng cảm thấy như vậy.” “Chúng em đề nghị chính trị viên tra rõ.” “Đúng, điều tra rõ!” “Nên điều tra rõ rồi hãy xử phạt!”

“Không sai!”

Càng ngày càng nhiều giọng nói vang lên trong đám người

Mấy người Nghiêm Hoài Vũ thấy người trong lớp bọn họ đều kháng nghị thì cảm thấy chuyện này sẽ có chuyển biến rồi

“Nếu như tôi nói không thì sao?” Rất lâu sau, Hoắc Hoành nói một câu khiến tiếng nói trong đám đông lập tức biến mất.

Đúng vậy, nếu như chính trị viên không đồng ý, cho dù bọn họ có phản đối thể nào cũng vô ích, dù sao bọn họ chỉ là lính mà thôi

Nghiêm Hoài Vũ thấy bọn họ cúi đầu thì cuống lên, giọng nói lạnh lùng của Lý Kiều vang lên một lần nữa, “Vậy chúng em hi vọng chính trị viên rời khỏi lớp chúng em, bởi vì chúng em không cần một chính trị viên làm việc không công bằng.”

Tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên trợn mắt nhìn cô

Trời ơi, bọn họ không nghe lầm chứ! Lý Kiểu đúng là quá ngầu rồi!

Tại sao tối hôm qua không có một ai trong bọn họ nghĩ ra cách này? Thật là ngu xuẩn

“Mọi người cũng cảm thấy như vậy à?” Giọng nói đều đều của Hoắc Hoành khiến mọi người im lặng không nói gì

“Chuyện này tôi đã quyết định rồi thì sẽ không thay đổi

Muốn về hàng hay là muốn tiếp tục chạy thì tùy mọi người.” Anh nói với mấy người Nghiêm Hoài Vũ rồi quay đi bắt đầu khóa huấn luyện buổi sáng

“Thầy!” Nghiêm Hoài Vũ tức giận nghiến răng, sau đó quay đầu đi chạy

“Không phải chứ, vẫn chạy à? Hay là về hàng đi.” Hà Giai Ngọc khổ não.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện