Cưng Chiều Đến Cùng (Sủng Đến Tận Cùng)

Chương 4


trước sau

Editor: Ka Ka Ngốc

Nghiêm túc nghĩ lại, cô Lý đột nhiên phát hiện, ba Lục Hạo mang kính râm lúc nãy cũng có cảm giác của nam thần nhà cô.

Trong nháy mắt, trí tưởng tượng không khỏi bắt đầu bay xa.

Tiểu Hạo Hạo họ gì? Lục?

Cô Lý tức khắc kích động lên, lập tức lấy điện thoại của mình ra bắt đầu lên mạng tra thông tin của“Lục Phỉ”.

Vừa bấm vào, liền hiện ra một loạt giới thiệu.

Càn quét hết tất cả các tin bát quái, cũng không có một người nào nhắc tới tin tức Lục Phỉ có bạn gái cả.

Cất di động vào, cô Lý nhanh chóng lắc lắc đầu mình, tiểu Hạo Hạo cũng lớn như vậy rồi, còn có mẹ của cậu cũng là một đại mỹ nhân, nếu thật là vợ con của Lục Phỉ, sao có thể đến hiện tại một chút tin tức cũng không bị lộ ra.

Ảo giác, ảo giác, nhất định là ảo giác! Nhất định là vì gần đây cô xem ảnh của nam thần nhiều quá rồi!

*

Lúc này, ba người Nhan Hạ còn không biết bọn họ thiếu chút nữa là có nguy cơ bại lộ trước kế hoạch, sau khi về đến nhà xuống xe, ba người nắm tay nhau đi vào trong nhà.

Lục Hạo một tay nắm tay Nhan Hạ, một tay nắm tay Lục Phỉ, mượn sức lực của hai người để thường cong người lên dừng ở giữa không trung, thân mình do Nhan Hạ cùng Lục Phỉ dẫn cậu tiến về trước, lưu lại trong không khí tiếng cười “Ha ha” của Lục Hạo.

Bóng dáng của ba người nhìn từ xa, chỉ cần có người nhìn thấy, đều sẽ không phủ nhận bọn họ là một gia đình hạnh phúc.

Không lâu sau, bọn họ đã đi tới cổng nhà.

Mở cửa, Lục Hạo liền lập tức buông tay hai người ra, hưng phấn mà vọt đi vào.

Thân hình nhỏ nhắn cấp tốc chạy tới nhà bếp, lấy chiếc ghế nhỏ mở cửa tủ lạnh, lấy nước cam, rồi lại lấy hai cái ly, nhanh chóng bày lên bàn trà, sau đó thật cẩn thận mà rót đầy hai cái ly, bày biện xong, Lục Hạo làm động tác của một quý ông nhỏ, “Ba, mẹ, mời!”

Sau khi làm xong, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Lục Phỉ.

Nhìn động tác của Lục Phỉ, Nhan Hạ phụt một tiếng bật cười, “Học cũng rất giống đó.”

“Nó học ở đâu vậy?” Nghe thấy tiếng cười của Nhan Hạ, Lục Phỉ liền hỏi, anh cứ có cảm giác hình như mình đã bỏ lỡ rất nhiều việc có liên quan đến con trai

“Trong quãng thời gian anh đi nước m, trường nó có tổ chức hoạt động kỷ niệm ngày thành lập trường, lớp của Hạo Hạo biểu diễn《Cô bé lọ lem》, nó đóng vai hoàng tử! Đây chắc là biểu diễn cho anh xem đó! Bởi vì cô Lý của lớp nó có nói qua nó làm động tác này là đẹp nhất!” Nhan Hạ chậm rãi giải thích nói.

Nghe Nhan Hạ giải thích, đường nét góc cạnh trên khuôn mặt Lục Phỉ trở nên nhu hòa, đi lên trước bế Lục Hạo, giọng trầm thấp nói: “Diễn rất tốt! Ba rất tự hào!”

“Thật ạ?” Lục Hạo kinh hỉ nhìn Lục Phỉ.

“Thật.” Lục Phỉ gật gật đầu.

“Vậy lần sau, ba có thể đích thân đi xem con biểu diễn không, cô Lý đã nói, lần sau vẫn sẽ cho con làm hoàng tử nữa ạ.” Lục Hạo hưng phấn nói, cái miệng nhỏ nhóp nhép, mặt đầy kiêu ngạo, cậu vẫn còn nhớ cô Lý có nói qua, bạn nam đẹp trai nhất lớp mới có thể đóng vai hoàng tử!

“Được.” Lục Phỉ gật đầu nghiêm túc nói.

Giao lưu với con trai xong Lục Phỉ nhìn thời gian, tiếp theo đặt con trai xuống, sờ đầu nói: “Ngoan ngoãn ở đây với mẹ con, ba nấu một bữa lớn cho con!”

Lục Hạo ôm lấy đùi Lục Phỉ, ngẩng đầu làm bộ dáng dễ thương nói: “Ba, con muốn cùng ba nấu một bữa lớn.”

“Vậy được, con cùng ba nấu bữa tối cho mẹ.” Nói xong, Lục Phỉ lập tức bế Lục Hạo lên, quay đầu lại nhìn thoáng qua Nhan Hạ đang nhìn họ với ánh mắt ôn nhu, trong lòng tràn đầy hạnh phúc, nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên khóe môi Nhan Hạ, “Bà xã, chờ anh và con.”

“Ừ.” Nhan Hạ gật đầu, hôn đáp lại Lục Phỉ.

Thấy ba mẹ lại hôn nhau nữa rồi, Lục Hạo cẩn thận nghiêng người về phía trước, cũng muốn đặt một nụ hôn lên má Nhan Hạ, nhưng trong một giây sau, thân mình của cậu lại bị đưa đi ngày càng ngày xa, đầu cũng bị Lục Phỉ xoay về lại.

Nhìn bộ dáng “Hòa thuận vui vẻ” của hai cha con, Nhan Hạ cầm ly nước cam do chính con trai nhà mình rót lên uống một ngụm nhỏ, nước cam lạnh qua thực quản lạnh đến tận trong lòng, nhưng dù cho như vậy, cũng không thể ngăn lại được hạnh phúc và ấm áp đang tràn đầy lòng cô.

Nhìn một chút, Nhan Hạ mới trở về phòng mình, tiếp tục hoàn thành bản thiết kế của tối qua, cô nghĩ, nếu không nhanh chóng hoàn thành, e rằng tối nay cô cũng chẳng có thời gian để sửa chữa nó đâu.

*

Trong nhà bếp.

Động tác cắt rau của Lục Phỉ rất thuần thục, Lục Hạo đứng bên cạnh giúp đỡ đưa nguyên liệu.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng chuông cửa.

Sau khi Lục Hạo trả lời một câu“Con đi”, lập tức nhảy từ trên ghế xuống, chạy ra ngoài mở cửa.

Cửa mở ra, Lục Hạo lập tức lớn tiếng hô “Dì Hình Ảnh.”

“Ngoan.” Hình Ảnh nhìn thấy Lục Hạo cậu con trai trước mắt mình cùng nghệ sĩ nhà mình có năm phần giống nhau này, nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt của cậu, đáng yêu quá đi.

“Đau......” Lục Hạo mở to đôi mắt ngập nước chỉ trích nhìn chằm chằm Hình Ảnh.

Hình Ảnh ho một tiếng, ngượng ngùng sờ sờ khuôn mặt Lục Hạo, “Xin lỗi, là tại con đáng yêu quá đi!”

“Vậy con thấy dì đáng yêu, con cũng có thể nhéo dì đúng không ạ?” Lục Hạo hỏi ngược lại.

Bị ánh mắt hồn nhiên của Lục Hạo nhìn chằm chằm, Hình Ảnh ngại ngùng ngồi xổm xuống, gật đầu nói, “Được, dì cũng cho con nhéo nhéo!”

Tiếng nói vừa dứt, Lục Hạo liền không chút khách khí mà nhéo Hình Ảnh một cái, sau đó lại nhéo nhéo mặt mình, tự hào nói, “Quả nhiên là mặt con non hơn mặt dì.”

Sau khi để lại câu nói này, Lục Hạo lập tức xoay người rời khỏi.

Nhìn bóng lưng nhỏ nhắn của Lục Hạo, Hình Ảnh bất đắc dĩ mà lắc đầu, thay giày xong liền đi vào trong.

Đứng trước cửa nhà bếp, Hình Ảnh nhìn thấy Lục Phỉ.

Lục Phỉ mặc trang phục thoải mái, khuôn mặt góc cạnh làm nổi bật lên ngũ quan tuấn tú của anh, cộng thêm khí chất trên người anh, cứ như là một vị thần tiên vậy, chỉ cần đứng ở đó cũng đủ làm người khác nhìn đến mơ màng.

Nhưng lúc này, bên cạnh anh lại có một đứa bé 5 tuổi đang đứng trên ghế nhìn anh với ánh mắt sùng bái, mà trước người anh, còn đeo một chiếc tạp dề
có hình nhân vật hoạt hình, trực tiếp đem anh từ trên trời kéo xuống dưới đất.

Ai da!

Nếu để các fan biết được Lục nam thần của bọn họ ở nhà là một người đàn ông nội trợ, họ chắc chắn sẽ kinh ngạc đến chết đi!

“Chị Hình, có việc?” Lúc này Lục Phỉ cũng chú ý đến sự tồn tại của Hình Ảnh, sắp xếp xong nguyên liệu của mình rồi hỏi.

“Truyền thông đang ở khắp nơi tìm tin tức của em, tìm không được em, cứ liên tục  gọi điện thoại cho chị, chị đến là muốn hỏi, em khi nào rảnh, ra lộ mặt trước công chúng.” Hình Ảnh nói, nét mặt mang theo sự vui sướng, Lục Phỉ nhờ sự nỗ lực của chính mình từng bước từng bước mà đứng ở vị trí cao nhất của giới giải trí, để cô cái người đại diện này có mặt mũi, nhờ có Lục Phỉ, cô cũng từ từ đứng vững trong công ty hơn.

Mười năm, cùng trải qua bao sóng gió, cũng giúp hai người tạo nên tình chị em, khi nói chuyện cùng Lục Phỉ cũng thoải mái hơn nhiều.

“Có truyền thông nào?” Lục Phỉ như đang suy tư gì đó nói.

“Sao vậy? Em có hứng thú?” Thấy Lục Phỉ chủ động nhắc tới, Hình Ảnh kinh ngạc nói, trước giờ Lục Phỉ đối với chuyện này đều là tránh được thì tránh.

Nghe vậy, Lục Phỉ nhìn con trai ngoan ngoãn đứng bên cạnh, nhưng lại đang vểnh tai lên nghe trộm, ngồi xổm xuống nói với Lục Hạo: ” Hạo Hạo, đi vào nói với mẹ, dì Hình Ảnh đến rồi!”

“Dạ.” Lục Hạo nhìn Hình Ảnh, không cam tâm tình nguyện mà đáp một tiếng, sau đó mới chậm chạp di chuyển bước chân.

Đi được một chút, lén quay đầu lại nhìn, thấy Lục Phỉ còn đang nhìn mình, “Vụt” một tiếng, chạy nhanh vào phòng.

Nhìn hành động của Lục Hạo, ánh mắt Hình Ảnh mang theo ý cười, tiểu Hạo Hạo đúng là một đứa tiểu quỷ tinh nghịch!

"Chị Hình, em dự định sẽ công khai từ từ sự tồn tại của Nhan Hạ và Hạo Hạo!” Quay đầu lại, Hình Ảnh nghe thấy giọng nói thanh lãnh của Lục Phỉ đang vang lên bên tai mình.

Sau khi nghe rõ rồi, đáy mắt Hình Ảnh xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó liền hiểu rõ, Lục Phỉ của trước kia và Lục Phỉ của hôm nay sớm đã không thể so sánh với nhau, lựa chọn lúc này công khai cũng khó thể hiểu được.

Chẳng qua, trong quá trình công khai cũng phải hết sức cẩn thận.

Vừa nghĩ, Hình Ảnh vừa nghiêm túc hỏi: “Em định trực tiếp công khai trên chương trình phỏng vấn ư?”

“Em chỉ là định trên chương trình phỏng vẩn thả chút tin tức, sự tồn tại của Nhan Hạ và Hạo Hạo, cần phải từ từ đẩy ra, nếu không em sợ một số fan cuồng của em sẽ đem lại nguy hiểm cho Nhan Hạ và Hạo Hạo.” Lục Phỉ đáp, nguy hiểm mà anh nói không chỉ là những nguy hiểm gặp được trong cuộc sống hằng ngày, mà hơn đó là bạo lực trên mạng, anh muốn sự tồn tại của họ phải nhận được chúc phúc.

“Ý của chị cũng là phải từ từ.” Hiểu ý của Lục Phỉ, Hình Ảnh gật gật đầu, sau đó như là nhớ lại việc gì đó, tiếp tục nói: “Nói đến việc công khai này, chị lại có một tin tức liên quan.”

“Tin tức gì?”

“Đài Trái Táo hiện nay đang ra một mùa <<Bố ơi mình đi đâu thế>>, qua mấy ngày nữa là bắt đầu phát sóng, trong đó có một vị nam nghệ sĩ dẫn theo con trai tham gia, mà trước đây, cũng chưa từng công bố qua sự thật có con này.”

“Ý của chị là có thể so sánh từ phản ứng của fan của vị nam nghệ sĩ này.” Lục Phỉ lập tức hiểu ý của Hình Ảnh.

“Ừ.” Hình Ảnh gật đầu, “Cho nên em tạm thời đừng quá vội vàng, đợi kỳ này của chương trình phát sóng, xem phản ứng của truyền thông và các bạn trên mạng, rồi em mới đi tham gia chương trình đó, đến lúc đó cùng người dẫn chương trình hợp kế một chút lấy vị nam nghệ sĩ này làm lời dẫn, sau đó thử thăm dò hỏi em về vấn đề ẩn hôn, lúc đó em lại tiết lộ một chút, như vậy sẽ an toàn hơn.”

Nghe xong lời của Hình Ảnh, Lục Phỉ trầm mặc một lát sau mới mở miệng nói, “Nghe theo chị.”

Nếu đã có người ở trước mình, vậy thì anh cũng nên tham khảo cách xử lý của đối phương một chút.

Anh so với ai khác cũng càng mong muốn được công khai sự tồn tại của Nhan Hạ và con trai, nhưng vẫn phải làm hết sức cẩn thận không được có một chút sơ sót nào.

“Chị cũng thương lượng một chút với các lãnh đạo của công ty, lỡ có tình huống đột xuất gì, bộ phận quan hệ xã hội của công ty cũng có thể kịp phản ứng.” Hình Ảnh tiếp tục nói, cuối cùng cũng có chút việc để làm rồi.

“Chị có muốn ở lại ăn buổi tối không?” Không có ý muốn phản bác lời của Hình Ảnh, Lục Phỉ dời đề tài.

“Được, chị cũng muốn thử tay nghề của em.” Hình Ảnh nhìn thời gian trên đồng hồ, cũng không từ chối.

Nhưng mà rất nhanh sau đó, Hình Ảnh đã hối hận rồi.

Lúc ăn bữa tối, nhìn Lục Phỉ trên bàn ăn một bên chăm sóc Lục Hạo, lại còn thường xuyên gắp thức ăn cho Nhan Hạ, nội tâm của cô chịu nhiều đả kích.

Ăn cơm cùng một nhà ba người ngọt ngào hạnh phúc này, cái người độc thân như cô đây hoàn toàn là tự làm khổ mình rồi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện