Edit: Tuyen83~
Một lát sau, Lục Phỉ và Hình Ảnh hai người lại đến phòng làm việc của Mục Kỳ, trong phòng làm việc tương tự thấy được Dương Ngưng mới tới, khi Dương Ngưng nhìn thấy Lục Phỉ tỏ ra rất điềm tĩnh.
Ánh mắt Lục Phỉ nhìn đến, chỉ hời hợt cười, ngược lại khi nhìn đến Hình Ảnh dịu dàng cười một tiếng.
Hình Ảnh cũng hơi gật đầu ra hiệu, nhưng trong lòng lại dâng lên một chút cảnh giác với Dương Ngưng, dựa vào lời nói của Lục Phỉ, trước mắt Dương Ngưng là tình nghi lớn nhất, tất cả sự việc lần này cũng là cô ta bố trí, nhưng khi cô ta đối mặt với bọn họ cũng không lộ ra một chút dấu vết nào, suy nghĩ một chút đều cảm thấy có chút đáng sợ.
Ánh mắt Lục Phỉ chỉ lướt qua Dương Ngưng một cái liền chuyển hướng đến Mục Kỳ, lần này, anh không từ chối trực tiếp, thuận tiện ký xuống tên của mình.
Dương Ngưng đứng bên cạnh nhìn động tác của Lục Phỉ, đáy mắt thoáng qua một chút vui vẻ, điều này nói lên Lục Phỉ cũng không bài xích hợp tác với cô hay không?
Mà sau khi ký xong hợp đồng, Lục Phỉ và Hình Ảnh nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Dương Ngưng thấy thế, vội vàng đi theo.
"Lục Phỉ." Dương Ngưng không nhịn được kêu lên.
Nghe được tiếng gọi, Lục Phỉ dừng bước, vẻ mặt bình thản nhìn Dương Ngưng.
"Lục Phỉ, đã lâu không gặp, cùng uống một ly cà phê thì như thế nào?" Dương Ngưng giống như hào phóng nói, thuận tay còn vén vén tóc dài gợn sóng của mình, như vậy ý tứ đã rất rõ ràng rồi.
Nghe được câu này, Lục Phỉ nhàn nhạt cũng liếc Dương Ngưng một cái: "Tôi với cô, quen biết sao?"
Những lời này của Lục Phỉ, làm cho đồng tử Dương Ngưng hơi co lại.
Lục Phỉ không thèm để ý cảm nhận của Dương Ngưng một chút nào, mang theo Hình Ảnh trực tiếp đi vào thang máy.
Dương Ngưng hoàn hồn, khi chuẩn bị đuổi kịp, Lục Phỉ đã ấn lên nút đóng cửa.
Dương Ngưng cứ nhìn cửa thang máy chậm rãi đóng lại như vậy, ngăn cách cô và Lục Phỉ hai thế giới.
Bảy năm trước là như thế này, bảy năm sau vẫn là như vậy!
Dương Ngưng cúi thấp đầu, lông mi đen nhánh ở trên viền mắt lưu lại một bóng dáng, tâm tình của cô cũng che kín một tầng bóng mờ.
Từ trước tới nay Lục Phỉ là người luôn từ chối người khác ở trong thế giới của anh, nhưng vì sao Nhan Hạ là một ngoại lệ, cô còn không bằng Nhan Hạ sao?
Cô đã từng cho là, Lục Phỉ và Nhan Hạ đã sớm chia tay, cho nên cô mới cố gắng từ từ bày mưu, mới có cơ hội này hợp tác với Lục Phỉ, nhưng vì cái gì cô muốn cố gắng đứng ở bên cạnh Lục Phỉ, Nhan Hạ lại xuất hiện, cô chỉ có thể thay đổi kế hoạch một lần nữa.
Cho dù lúc này đứng ở trước mặt Lục Phỉ, thế nhưng anh lại nhìn cô với sự miễn cưỡng.
Cô không muốn bỏ cuộc, vì cô đã bỏ ra rất nhiều để đi đến bên cạnh Lục Phỉ, mà kết quả, nhưng vẫn bị phá hủy trong chốc lát, điều này làm sao cô có thể cam chịu?
Nhan Hạ......
*
Xế chiều hôm đó, trên internet bắt đầu đưa tin rộng rãi Lục Phỉ hợp Tác với Dương Ngưng trong bộ phim mới.
Ảnh đế và ảnh hậu hợp tác cũng như trước đó Giải trí Chí Tôn và Giải trí England đều nghĩ như vậy, bộ phim còn chưa bắt đầu quay, cụ thể hạng mục công việc cũng chưa biết, ngay lập tức nhen nhóm sự nhiệt tình của các fan và cư dân trên mạng.
Dù sao bộ phim tìm người diễn viên có giá trị như ảnh đế và ảnh hậu tới diễn có trình độ hơn nhiều so với một số diễn viên mới.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lục Phỉ và Dương Ngưng tên hai người cũng phủ khắp các tin tức trong một buổi sáng.
Lúc này, Nhan Hạ ở trong công ty.
Nhìn trên internet mới xuất hiện tin tức có liên quan đến Lục Phỉ và Dương Ngưng, động tác cầm điện thoại di động của Nhan Hạ lập tức cứng lại.
Dương Ngưng.
Cái tên này làm cho cô khắc sâu hơn nhiều so với Tả Tư Tư.
"Cô chính là Nhan Hạ? Nếu biết điều thì cách xa Lục Phỉ một chút." Ngày đó, hoa khôi của khoa Dương Ngưng trong truyền thuyết dịu dàng hào phóng tỏ ra rất vênh váo hống hách đứng ở trước mặt của cô nói như vậy.
Khi đó cô cũng không để ý tới, nhưng ai có thể nghĩ đến, chính là cô ta một tay bày ra tất cả các sự việc nhằm vào cô.
Họ biết rất rõ ràng cô có chứng sợ hãi thị giác, nhưng hết lần này tới lần khác ở trước công chúng hãm hại cô, để cho cô không cãi lại được.
Nhớ tới cảm giác sợ hãi khi đó, cơ thể Nhan Hạ không tự chủ được cũng có chút run rẩy.
Cũng là khi đó, cô mới ý thức đến chứng bệnh của mình đến cùng có bao nhiêu nghiêm trọng.
Cũng vào thời điểm đó, khi Lục Phỉ ôm cô vào lòng, cô mới hiểu được, Lục Phỉ đã cho cô bao nhiêu cảm giác an toàn.
Khi Nhan Hạ rơi vào hồi ức thì điện thoại ở bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng chuông, kéo suy nghĩ của Nhan Hạ lại.
Nhìn lên màn hình hiển thị "Ông xã", khóe môi Nhan Hạ khẽ nhếch lên, nhận nghe điện thoại.
"Nhan Hạ."
"Ừ?"
"Em đã xem tin tức chưa? Dương Ngưng......"
"Em không quan tâm, cũng đã qua nhiều năm như vậy, em không cần phải vì cô ta mà ảnh hưởng đến cuộc sống của em bây giờ." Nhan Hạ cười tiếp tục nói với Lục Phỉ.
"Ừ." Lục Phỉ đáp nhẹ, nhưng sau đó vẫn tiếp tục nhắc nhở: "Chuyện lần này vẫn có thể là cô ta giở trò quỷ ở sau lưng, bất kể có tin tức gì truyền ra, em cũng không cần để cô ta lừa gạt, anh sẽ nhanh chóng giải quyết cô ta."
Khi nói xong, trong tay của Lục Phỉ đang xem tài liệu những năm qua của Dương Ngưng từ một diễn viên mới leo đến làm trụ cột của giải trí England.
Nếu không phải con số ở trước mặt anh, anh thật sự không cách nào tưởng tượng được, vậy mà thủ đoạn tính toán của Dương Ngưng lợi hại như vậy.
Nếu Nhan Hạ thật sự đối đầu với cô ta, thật sự chính là không có cách nào khác.
Tình huống như thế, vốn anh cũng không yên tâm Dương Ngưng xuất hiện ở trước mặt Nhan Hạ.
Nghe ra lời nói của Lục Phỉ, nhưng Nhan Hạ thản nhiên nói: "Lục Phỉ, nếu cô ta vẫn như Dương Ngưng bảy năm trước, nhưng em tuyệt đối không phải là Nhan Hạ của bảy năm trước rồi."
"Ừ, anh biết." Ánh mắt Lục Phỉ trở nên nhu hòa, nhiều năm như vậy, cố gắng của Nhan Hạ anh đều xem ở trong mắt, chỉ là, anh không muốn cô bị bất kỳ một chút nguy hiểm nào mà thôi.
Giờ khắc này, thông qua điện thoại di động sự yên tâm từ từ lan ra ở trong lòng của hai người.
Bảy năm rồi, bọn họ đều đã trưởng thành, đều muốn làm một chút gì đó
cho đối phương.
Sau khi cúp điện thoại, Nhan Hạ nhìn nụ cười vạn người mê kia của Dương Ngưng trên internet, cười nhạt.
Cô không còn là Nhan Hạ của trước kia để cho Dương Ngưng có thể tùy ý khi dễ rồi.
Nếu cô ta còn mơ ước ông xã của cô, vậy thì đừng trách cô không chút khách khí"Phản đòn" lại.
*
Buổi chiều, khi vừa đến thời gian, Lục Phỉ liền đi tới dưới lầu công ty của Nhan Hạ, ánh mắt liếc chiếc xe đi theo phía sau mình một cái, ánh mắt trở nên tĩnh mịch, ngay sau đó, ánh mắt nhìn cửa chính Offices.
Trong chốc lát, Nhan Hạ từ cửa chính từng bước từng bước đi ra.
Xuyên qua cửa sổ xe, ánh mắt của Lục Phỉ chăm chú nhìn Nhan Hạ.
Một chiếc áo khoác màu xám ôm gọn dáng người thon dài của Nhan Hạ, ngũ quan thanh lệ, da thịt trắng noãn, đứng ở nơi đó, chính là một phong cảnh xinh đẹp.
Giờ khắc này, trí nhớ của Lục Phỉ bắt đầu từ từ hiện ra, giống như nhìn thấy cô trong trí nhớ.
Những người đã nhìn thấy Nhan Hạ, phần lớn đều rất thích nói cô là một đóa hoa mai cao quý nở rộ một mình trong tuyết.
Theo quan điểm của Lục Phỉ, thế nhưng anh lại càng thích lấy Nhan Hạ so với "Mùa thu hoa cúc", có sức sống đầy ngoan cường.
Những hoa khác đối với anh đều dễ tàn phai, chỉ có hoa cúc, trong lòng của anh vĩnh viễn không tàn.
Đang suy nghĩ, Nhan Hạ đã leo lên ghế lái phụ.
Cửa xe "Đụng" một tiếng đóng, kéo suy nghĩ của Lục Phỉ lại.
"Anh đang suy nghĩ cái gì mà nhập tâm như vậy?" Nhan Hạ hỏi, sau đó lấy điện thoại di động ra, thuận tay cũng ném túi xách của mình ra phía sau.
"Đang nghĩ đến em." Bốn chữ không chút do dự từ trong miệng Lục Phỉ cũng bật thốt lên.
"Hì hì" Nhan Hạ cười ra tiếng, sau đó nhìn thời gian trên điện thoại di động một chút, không khách khí chút nào nói: "Anh không lái xe đi, đợi lát nữa đi đón Hạo Hạo sẽ tới trễ, thời gian này, rất nhiều cha mẹ đi đón con."
"Hôn một cái?" Lục Phỉ vặn chìa khóa xe, khởi động xe, chỉ là mặt lại sáp đến gần Nhan Hạ bên này.
Nhìn Lục Phỉ, Nhan Hạ bất đắc dĩ hôn lên má anh một cái.
Ngay sau đó, Lục Phỉ mới xoay tay lái, đạp chân ga, rời đi.
Mà lúc này, bên trong xe ở phía sau, một bóng người nhìn chăm chú chiếc xe rời đi thật lâu.
*
Mấy ngày kế tiếp, Lục Phỉ và Nhan Hạ cũng bận việc.. của từng người, mà các phóng viên đang theo dõi hai người lại phát hiện hai người cũng có cuộc sống giống như những cặp vợ chồng bình thường khác, ăn cơm, tan việc, đi đón con......
Nhưng cho dù là như thế, các phóng viên vẫn chăm chỉ đưa tin tức hàng ngày của Lục Phỉ và Nhan Hạ trên internet.
Những fan của Lục Phỉ nhìn cuộc sống hằng ngày của hai vợ chồng nhìn cũng có chút không còn cảm giác.
Trong thời gian này, dần dần xuất hiện một số tiếng nói "Ủng hộ vợ chồng Nhan Hạ và Lục Phỉ ".
Lúc này, nhiều người mới thật sự phản ứng.
Hình như đây mới là mục đích của Lục Phỉ, lấy phương thức tinh tế khiến cho công chúng từ từ tiếp nhận chuyện hôn nhân của anh?
Và vào thứ sáu mỗi tuần, tập thứ ba của 《 siêu nhân trở lại 》, vào buổi tối cũng sẽ là ngày phát sóng《 siêu nhân trở lại 》.
Trời còn chưa sáng, tổ tiết mục của《 siêu nhân trở lại 》cũng đã chạy tới nhà của Lục Phỉ
Lần này, là Nhan Hạ mở cửa cho bọn họ.
Cửa vừa mở ra, liền thấy được Nhan Hạ, người của tổ tiết mục cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà nghĩ đến mấy ngày này Nhan Hạ và Lục Phỉ hai người này mỗi ngày một cái tin tức mới, bọn họ liền hiểu, Nhan Hạ vốn định mượn 《 siêu nhân trở lại 》này làm nền tảng đánh dấu một chút cảm giác về sự tồn tại của mình.
Đối với điều này, tổ tiết mục rất hài lòng, vợ Lục Nam thần vốn là một mánh lới quảng cáo, cho dù bây giờ đích xác có một số fan đưa ra chiêu bài tẩy chay, nhưng không thể phủ nhận Nhan Hạ người vợ Nam thần này đang rất hot ở Làng Giải Trí, quan trọng hơn là, sau đó bọn họ còn có một số hoạt động ngoài trời cần mẹ ủng hộ.
"Lục Nam thần và tiểu nam thần?" Biên đạo cười híp mắt hỏi, nhìn Nhan Hạ ở khoảng cách gần, cô mới thật sự hiểu cái gì gọi là tinh khiết tự nhiên.
Vợ Nam thần cũng đã sinh một đứa bé năm tuổi, da có cần phải đẹp như vậy hay không!
Lần trước khi nhìn thấy là có trang điểm, mặc dù kinh diễm, nhưng vào giờ phút này tiếp cận đẹp đến rung động.
"Bọn họ còn đang ngủ." Nhan Hạ cũng cười đáp lại.
"Tối hôm qua bọn họ ngủ cùng nhau?" Ánh mắt của biên đạo sáng lên nói, hai cha con nằm ngủ cùng nhau một màn này thật sự động lòng người. dđ lqđ
"Ừ." Nhan Hạ gật đầu, nghĩ đến tối hôm qua bởi vì Lục Hạo đột nhiên gõ cửa mà cắt đứt chuyện tốt, còn nhớ đến mặt Lục Phỉ đen lại ôm Lục Hạo rời đi, Nhan Hạ không nhịn được bật cười.
Nhìn bộ dáng Nhan Hạ dịu dàng cười, biên đạo ở bên cạnh đều không thể không thừa nhận, cô ấy là người phụ nữ rất thích hợp đứng ở bên cạnh Lục nam thần.
Khi biên đạo đang suy nghĩ, đột nhiên, cửa phòng"Răng rắc" một tiếng bị mở ra, sau một khắc, một bóng dáng nho nhỏ xuất hiện ở cửa.