Giang Thành
Viên Nguyệt trở về từ Bắc Hoa sau kì nghỉ tự thưởng cho bản thân, cô tự nuông chiều bản thân hẳn 2 tháng để bù lại những chuỗi ngày bảo vệ luộn án ra trường của mình.
Giang Thành đón cô bằng một buổi sáng nắng nhẹ, Viên Nguyệt vừa về đến căn hộ cao cấp của mình ở khu Khuynh Vân liền đẩy chiếc vali sang một bên mà lao thẳng lên sofa.
Mái tóc đen dài tạo kiểu xoăn gợn sóng lợi được tuỳ ý phủ trên thành sofa, dáng người nhỏ nhắn nằm lười nhắc, mắt cô nhìn qua tấm ảnh để bàn chụp gia đình ba người.
Từ mấy năm trước cha mẹ Viên Nguyệt đã định cư ở Mỹ, nhiều lần hai ông bà đã có ý muốn cô cùng sang nhưng Viên Nguyệt không chịu.
Lười nhắc một lúc Viên Nguyệt mới chịu dậy, kéo vali vào phòng quần áo, bản thân cũng thay ra một bộ quần áo thoải mái ở nhà.
Dáng người Viên Nguyệt khá nhỏ nhắn hơn so với tuổi, dù đã 25 nhưng khi cô không mặc những bộ đồ công sở cũng thường hay bị nhầm thành học sinh cao trung.
Vừa thay đồ ra tới phòng khách thì điện thoại cô reo lên, còn ai xa lạ ngoài cha của cô.
Viên Nguyệt chỉnh đốn lại tư thế rồi bắt máy “ Baba chào buổi sáng” cô vừa nói vừa tít mắt cười như đứa trẻ con nhưng chắc cũng vì thế mà cô quên mất rằng, cha cô đang cách cô cả nửa vòng trái đất.
Viên Quân lắc đầu nhìn đứa con gái qua màn hình điện thoại “Bên ta đã tối lắm rồi”
Lúc này Viên Nguyệt mới nhận ra mình nói sai liền chuyển chủ đề “Ây da, ba đừng nói là gọi cho con chỉ để chào nhau thôi đó”
Ba của Viên Nguyệt năm nay cũng đã ngoài 40 nhưng vẫn rất giữ được nét phong độ, ông chỉ có một đứa con gái là cô nên rất mực cưng chiều, dù ở xa con nhưng tình hình cô ra sao ông đều biết, ngắm nghía con gái một hồi rồi ông nói “Ba có chuyện thông báo cho con”
Viên Nguyệt lúc này đã mất hết dáng vẻ chỉn chu lúc đầu, cô ngồi dựa vào ghế tay với lấy quả táo trên bàn trực tiếp mà cắn “Ba nói đi, con đang nghe đây”
Mẹ Viên Nguyệt từ đầu đều âm thầm quan sát cô con gái, cho là bà không xuất hiện vào trong khung hình nên cô không biết, Giang Hạ nhìn thấy dáng vẻ kia chưa để Viên Quân nói bà đã lên tiếng trước “Cô nương của tôi ơi, con có phải con gái không đó nhìn tác phong của con kìa”
Viên Nguyệt nghe thấy giọng của mẫu hậu đại nhân liền bật dậy, ngồi thẳng tưng, quả táo cắn dở cũng ném luôn quan sau đầu.
Viên Quân nhìn dáng vẻ này cũng chỉ biết lắc đầu rồi nói “Mấy tháng trước, lúc con tới Bắc Hoa.
Có người đã hỏi mua lại căn hộ 134 đối diện căn 053 của con.
Ta với mẹ con không muốn bán, nên đã cho người ta thuê, cứ ngày 10 hàng tháng người ta sẽ