Ngày Hôm Sau
- " Em xuống ngay đây " Cô vừa nghe điện thoại vừa mở cửa .
Hôm nay có một buổi chụp ảnh để làm bộ sưu tập album mới nên cần phải đi sớm.
Vừa mở cửa ra thì cô giật mình một cái vì nhìn thấy một con chó ngồi trước nhà của mình , cô mỉm cười rồi ngồi xuống cạnh nó xoa đầu .
- " Sao mày lại ngồi đây ? Nhà mày gần đầy sao ? "
Ban đầu định bế nó lên nhưng nhìn lại cái thây mập mạp to đùng kia thì cô từ bỏ ý định đó ngay , dạng cho Alaska nên nhìn nó khá to và mập nữa chắc chủ chăm sóc tốt lắm.
Cô nhìn vào đồng hồ thì cũng không còn sớm liền quay lại vào nhà lấy xúc xích sau đo đem ra cho nó ăn .
- " Mày ăn xong rồi về với chủ nhé , chị phải đi công việc rồi " Nói xong cô cũng quay người mà rời đi , còn chú chó thì cứ mãi mê ăn mà quên nhiệm vụ .
Lúc này cánh cửa nhà đối diện mở ra , Lục Tử Ngạn với dáng vẻ thập thò lén lút bước ra gần con chó .
- " Nhị Cẩu , sao mày lại ăn nữa rồi.
Không bám theo người ta mà ngồi đây ăn , sao mày dễ dụ vậy hả ? " Anh vừa nói vừa nhéo nhẹ hai cái tai của nó , còn nó thì vẫn không thèm để ý đến lời của chủ và vẫn say mê ăn thức ăn của mình .
Chó Said : Ăn là một nhiệm vụ thiêng liêng cao cả !
_____________
- " Hạ Vũ đến rồi đấy à ? "
- " Chào đạo diễn " Cô mỉm cười cúi người nhẹ chào đạo diễn .
- " Phía make-up mau ra trang điểm cho Hạ Vũ đi " Đạo Diễn nói to vọng vô để cho bênh trong kia nghe .
- " Vậy tôi đi trước " Cô mỉm cười rồi đi vào trong .
Ngày hôm nay theo như lịch là cô sẽ làm một buổi chụp ảnh ở studio , đạo diễn này tên Trương Định tầm cỡ bốn mươi mấy tuổi.
Là người làm lâu năm trong nghề , ông thường sẽ phụ trách chỉ đạo cho những buổi chụp ảnh mà quay video quản cáo tuy vậy nhưng vẫn rất được coi trọng .
Chủ đề chụp hôm nay của cô là Thất Tình và Nữ Cường với hai chủ đề nên trang phục khá là được chúng được sắp xếp ngay ngắn trong phòng , cô nhìn sang cũng thầm than thở.
Không ngờ lại nhiều như thế , chắc cũng phải đến tối mới xong .
Xong phần trang điểm cô nhanh chóng thay đồ rồi đến hậu trường chụp , mọi người ở ekip nhìn thấy cô ai nấy liền há hốc mồm kinh ngạc bởi độ ăn ảnh và diễn xuất đỉnh cao trước ống kính.
Bộ đầu tiên cô chụp là thất tình , tạo dáng là chụp được liền nên không cần phải hô hào chỉnh sửa tư thế.
Lúc này phía camera đề nghị khóc , cô cũng đồng ý phối hợp.
Bênh của họ cho cô 5 phút để lấy tâm trạng nhưng lúc này cô chỉ cần đến 2 phút là có thể khóc , nước mắt không chảy nhiễu nhại nhưng cũng có sương sương vài giọt trên má và trong khóe mắt tạo nên một chút hiệu ứng vô cùng buồn bã và xinh đẹp .
Hoàn thành tua chụp đầu tiên thì cũng đã 11 giờ , mọi người ai nấy đều nghĩ ngơi ăn trưa lấy sức cho tua chụp chiều nay.
Cô đang ăn cơm trong phòng thì nghe tiếng cải vã ôm xòm ở bênh ngoài , không biết chuyện gì đang xảy ra thì Ánh Tuyết đi vô mà nói .
- " Đoàn flim của Bác Quân đến , họ đang gây náo loạn ngoài kia "
- " Chị nói rõ em nghe "
- " Ngày hôm nay bênh đoàn flim chụp của chúng ta đã hẹn trước với bênh chủ nhà rằng sẽ chụp nguyên ngày , vậy mà bênh của Bác Quân đến bảo là bênh chủ nhà cho họ thuê khu phòng này vào chiều nay " Ánh Tuyết dáng vẻ bức xúc mà kể .
- " Để em ra nói chuyện " Cô đứng lên chỉnh chu lại trạng thái một chút rồi hiên ngang kiêu ngạo mà bước ra .
- " Này Bác Quân , ông có thể nói lí lẽ một chút được không ? Rõ ràng là bênh chúng tôi đã đặt lịch trước , các người là buổi chiều ngày mai chứ không phải hôm nay có hiểu không ? " Đạo Diễn Trương Định nói lớn mà cải cọ
- " Thì sao chứ ? Các người chụp cho ai ? Có chắc là người đó nổi tiếng bằng Kiều Anh của chúng tôi không ? Khôn hồn thì mau chóng thu dọn hiện trường " Bác Quân dáng vẻ hóng hách ngông cuồng , rõ là mình sai mà cứ tỏ vẻ mình đúng.
Kiều Anh hiện tại có chút