Ngày cuối tuần cũng đến , cuộc hẹn được diễn ra ở nhà hàng năm sao.
Cô bần thần ngồi trước gương , nhìn đống quần áo mà mẹ đã gởi qua và cô bắt buộc phải chọn một trong số đó chứ không được lựa đồ theo ý mình.
Đắng đo một hồi thì cuối cùng cô cũng lựa ra được một bộ váy màu trắng với phần áo trễ vai cánh tay bồng nhẹ phần dưới của váy thì ôm sát eo và thắt đường dây chéo tạo thêm điểm nhấn.
Bó tóc tự nhiên lại gọn gàng , trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng một chút .
Sửa soạn xong thì cô cũng phải đi ngay , tự chạy con xe màu trắng của mình đến điểm hẹn.
Thở dài một hơi rồi lấy kính đeo vào sau đó mở cửa đi thẳng.
Nhà hàng này được đánh giá cao bởi độ sang trọng quý phái sang chảnh và cách phục vụ chu đáo đặc biệt là kín đáo nên cô khá hài lòng.
Vì đã đặt bàn trước nên cô cũng được nhân viên đưa thẳng đến nơi , vừa đến thì thấy một người đàn ông khôi ngô lịch lãm.
Trên người tỏa ra vẻ ấm áp vô cùng , cô mỉm cười tháo mắt kính ra nhìn hắn.
Hắn thấy cô liền một phen bất ngờ .
Là Ninh Hạ Vũ sao ? Hôm trước gặp ở khách sạn Tân Thời giúp cô ấy chữa thuốc , hôm nay lại xem mắt với cô ấy ? Tại sao mình không nghi ngờ gì nhỉ ? Chỉ biết là sẽ gặp mặt với một cô gái làm việc trong showbiz và họ Ninh.
Chỉ biết nhiêu đó thôi nhưng vẫn rảnh rỗi sinh nông nỗi mà đi xem mắt .
- " Chào cô " Anh mỉm cười lịch sự , đi đến kéo ghế cho cô ngồi rồi quay về vị trí của mình mà an tọa .
- " Anh làm nghề gì ? " Cô nghiêm túc hỏi mặc dù đã biết .
Đối với việc yêu đương thì hiện tại cô lại có chút không hứng thú gì nhưng đã đi xem mắt thì phải thực hiện cho đúng nghi lễ chứ , hỏi quơ quẹt vài câu ăn một bữa ăn rồi sau đó sẽ không gặp lại nữa .
- " Tôi làm bác sĩ khoa ngoại ở bệnh viện Tân Thời " Anh nhắc đến Tân Thời thì liền nhớ đến Lục Tử Ngạn , thật là muốn trốn chạy ngay đi .
Lục Tử Ngạn hiện cậu ta đang có ý với Hạ Vũ , vậy mà giờ đây mình lại đi xem mắt với người cậu ta thích ? Nghiệt ngã quá mà , có ai cứu rỗi tình hình hiện tại không ? ( Để tác giả cứu )
Gọi món lên xong , cả hai cũng khách sáo mà mời nhau dùng bữa.
Cô cũng chẳng để ý gì chỉ hỏi vài câu rồi chăm chú mà ăn , ăn xong thì có thể về nhà rồi.
Còn ai đó đang ngồi đối diện thì cúi đầu xuống bấm điện thoại nhắn tin cho Lục Tử Ngạn
- Lục Tử Ngạn , cậu mau đến Nhà Hàng JangDong.
Hôm nay tôi xem mắt lại tình cờ người đó lại là Ninh Hạ Vũ , mau đến đây đi .
- Ừ .
Lục Tử Ngạn chỉ đáp một từ ngắn gọn nhưng cũng khiến người ta phải suy nghĩ lo lắng nhiều , anh về nước sớm hơn dự tính là hai ngày.
Công việc thì vẫn còn nhưng anh lại nhớ cô nên giao hết lại cho A Triết rồi một mình tung tăng về nước để gặp cô , ai ngờ đâu vừa xuống máy bay lại nhận được cái tin đáng chết này.
Đi xem mắt sao ? Cô ấy từ chối mình đẻ đi xem mắt với cái tên mặt trắng đó ? Anh tức đến sôi gang lên mà phóng xe như tên lửa vụt nhanh trên đường , thoáng chốc cũng đến nơi.
Mang gương mặt hầm hồ tức giận , mặt đen xị xuống toàn thân toát ra khí lạnh.
Ông đây là đang ghen tị đấy , anh nhìn qua một lượt rồi định hướng sau đó nhắn tin bảo cậu ta rời đi .
Cậu bạn cũng biết Lục Tử Ngạn đang tức giận đến mức