Chương 1127
Sau khi nghe được giọng nói nó, Lê Nhật Linh trở nên im lặng, cố gắng lắng nghe.
Có điều xung quanh cũng đột nhiên im ắng khiến trong lòng cô có chút hoảng loạn, cũng không phải lần đầu tiên bị người ta bắt có, có điều lần này không giống như lần trước, lần này là cô tự mình lên kế hoạch để chính mình bị bắt đi.
“Chào cô, bạn cũ!”
Âm thanh tà mị, khàn khàn, nhưng Lê Nhật Linh vẫn nghe ra được là giọng nói của Jackson.
“Ưm, ư ư!”
Biết người bắt cóc mình là Jackson, Lê Nhật Linh càng giãy giụa mạnh hơn.
Jackson vung tay lên, thuộc hạ của lão ta lập tức đi tới mở tấm vải bịt mắt và bóc miếng băng dính dán miệng của Lê Nhật Linh ra.
Ánh sáng đột nhiên chiếc vào khiến Lê Nhật Linh có chút chói mắt, cô lắc lắc đầu, để đôi mắt nhanh chóng thích nghỉ trở lại.
Bóng dáng Jackson dần trở nên rõ ràng trước mắt cô, Lê Nhật Linh nhìn người trước mặt, tóc của lão ta đã dài hơn rất nhiều, kiểu xoăn tự nhiên đặc trưng của người nước ngoài nhìn như mì sợi trông khá lôi thôi, đôi mắt lão ta sâu hoắảm, vẩn đục không chút ánh sáng, trên mặt còn có nhiều vết sẹo do các vết thương để lại.
Râu ria xồm xoàm, lão ta nhếch môi cười đắc chí, hàm răng có chút đen, trông thật ghê tởm, không còn chút khí chất của một chủ tịch oai phong lẫy lừng ở nước Pháp một thời.
Lê Nhật Linh không hề che giấu cảm giác ghê tởm của bản thân mình, cô nhìn người trước mặt, trong mắt tràn đầy khinh bỉ.
“Sao hả! Nhìn dáng vẻ của tôi bây giờ suýt nữa thì không nhận ra à?”
“Sao bộ dạng ông lại trở nên ghê tởm như vậy!”
Jackson cười xòa vài tiếng, sau đó ánh mắt đột nhiên trở nên hung ác nhìn chằm chằm Lê Nhật Linh nói: “Tất cả những thứ này đều do các người gây ra đấy, cô, Lâm Quân, Lê Vân Hàng, tôi sẽ không tha cho bất kỳ tên nào!
Trong mắt Jackson tràn đầy lửa giận, lão ta gào lên đầy căm phất,