Chương 1160
“Ông dựa vào đâu mà nói tôi như vậy?”
James nhìn Lê Vân Hàng, không có một chút tức giận, vẫn duy trì nụ cười chế nhạo.
“Lẽ nào ông không biết tại sao năm đó Hạ Hi lại tự sát sao?”
Ánh mắt Lê Vân Hàng trở nên sắc bén, nhìn chăm chẳm .James trước mặt, hy vọng có thể tìm ra chút manh mối dù là nhỏ nhất.
“Tôi không nên hỏi ông chuyện này sao?”
James ngồi dậy, đối mặt với Lê Vân Hàng.
Nếu ánh mắt có thể dùng làm vũ khí thì cả hai người đều đã bị thương rồi.
“Nếu không phải tại ông ra đi không lời từ biệt, bỏ rơi vợ con thì cô ấy làm sao có thể bị trầm cảm?”
James lạnh lùng nói, nghĩ đến chuyện xảy ra khi đó, cảm thấy có chút kích động.
“Tôi không muốn bỏ rơi cô ấy.
Năm đó tôi đã trở lại.
Tôi đi ra ngoài một tháng rồi trở về’“
Lê Vân Hàng tiếp tục nhìn vào mắt James và giải thích.
“Tở về!” James dừng lại rồi nghĩ tới điêu gì đó.
“Vậy tại sao anh không xuất hiện?” James vẫn như cũ không nghĩ ra, càng cảm thấy Lê Vân Hàng đang bao biện cho mình, liền lạnh lùng nói.
“Vì lúc đó con cái của tôi đều mất tích hết”
Ánh mắt Lê Vân Hàng trâm xuống, tiếp tục nói: “Tôi không dám đối mặt với Hạ Hi, sợ rằng cô ấy sẽ không tha thứ cho tôi.
Lúc đó, nhìn thấy ông hết sức chăm sóc cô ấy, tôi vẫn rất biết ơn ông.
Vì vậy tôi quyết định đi tìm lại bọn trẻ, rồi mới quay lại chuộc lỗi với hai người.”
“Không phải, những gì ông nói đều là dối trá hết, ông đã bỏ rơi cô ấy!” James nhìn Lê Vân Hàng, vẫn cố chấp với lời nói của mình.
“Làm sao, tôi nhát gan, còn không dám thừa nhận sự bội bạc của mình? Năm đó nếu không phải tại ông đưa cô ấy đi thì tôi và cô ấy có thể lạc mất nhau như vậy sao? Vợ của bạn không được động vào, ông thật không biết xấu hổ”
Lê Vân Hàng phẫn nộ, những chuyện năm đó có bao nhiêu kỳ lạ, trong