Nhưng thật ra Lê-Nhật Linh đối với Lê Nhã Tuyết quá tốt, khiến cô ta vô cùng khó chịu: “Em gái chị luôn muốn cố gắng lên giường của chồng chị, chị thật sự không đề ý sao?”
“Nếu đây. là điểu co muốn nói với tội, thì không cần thiết. Tôi tin Lâm Quân, anh ấy chưa từng chạm vào Nhã Tuyết.” Lê Nhật Linh kinh tởm nhìn Cố Thanh Mạn.
“Nhật Linh à, tôi biết chị cảm thấy để ý, nhưng em gái chị chắc chắn không dám nói cho chị biết đâu.” Cố Thanh Mạn tự mãn: “Nhật Linh, chị bị lừa rồi. Đã từng lên giường rồi làm sao có thể không lên lần nữa chứ?”
Về mặt của Lê Nhật Linh trở nên lạnh lùng, cô không thích Cố Thanh Mạn, dù cô ta rất xinh đẹp nhưng đôi mắt lại không sạch: “Xin đừng nói những chuyện vô nghĩa như thế này.
Cô sẽ phải chịu trách nhiệm về tội tung tin đồn thất thiệt và vu khống đấy.”
Thấy Lê Nhật Linh không tin, Cố Thanh Mạn vội vàng lấy điện thoại di động ra, đi tới trước mặt cô.
Lê Nhật Linh lùi lại một bước và từ chối sự tiếp cận của Cố Thanh Mạn, Cố Thanh Mạn không chịu thua, cô ta kiên quyết đi đến trước mặt cô, mở vòng kết bạn zalo, tìm thấy Lê Nhã Tuyết, và quay về phía trước tìm một lúc lâu.
“Nhật Linh à, tự chị nhìn đi, từ lâu Lê Nhã Tuyết đã trăm phương nghìn kế cố-ý dụ dỗ chồng chị, chị nên đề phòng cần thận đó.”
Nhìn hình ảnh lần lượt hiện lên trên điện thoại, trong ngực Lê Nhật Linh cảm thấy vô cùng chán ghét.
Cô sững sờ, hồi lâu không biết nên phản ứng như thế nào.
Cố Thanh Mạn có thể nhìn thấy được Lâm Quân thật sự thích Lê Nhật Linh, ngày hôm đó khi cô chạy vào bệnh viện, cô ta thấy được Lâm Quân đã bảo vệ Lê Nhật Linh theo bản năng.
Trong tiềm thức có thề tạo ra những phản ứng đó, có nghĩa là, trái tim anh chắc chắn có Lê Nhật Linh.
Cố Thanh Mạn sẽ không làm cho Lê Nhã Tuyết dễ chịu, rõ ràng là xuất phát điểm giống nhau, vậy mà từ khi đi học cô ấy cướp đi nổi bật của cô ta, rồi đến khi lấy chồng cũng là ngăn cản cô ta lấy được nhà chồng giàu có.
Trong lòng cô ta cũng biết có người số mệnh không có được, cũng không muốn nghĩ tới.
Nhưng