Lê Nhật Linh sợ bản thân không nắm giữ được trái tim tổng giám đốc Lâm, vì thế mỗi ngày đều đến làm việc với tổng giám đốc, sợ bên cạnh tổng giám đốc có người phụ nữ khác. Rốt cuộc, các cô gái trước đây làm thư kí cho tổng giám đốc, đều ở cấp mỹ nữ hoa khôi trường, mà bây giờ đều là nam giới.
Những thay đổi này, nhất định là do người vợ hay ghen tuông của tổng giám đốc thực hiện.
Mà trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Người bị đa số mọi người đánh giá là “Người vợ hay ghen của tổng giám đốc”. Lê Nhật Linh đang thong thả tăm năng, uống mocha.
Lâm Quân vì muốn đề Lê Nhật Linh ở cạnh mình không cảm thấy nhàm chán, đặc biệt xây sửa lại vị trí gần cửa sổ sát đất, kể một cái ghế sô pha nhỏ và một cái ghế treo, góc phòng còn bày một cái bàn, bên trên còn có sách và máy tính, dành riêng cho cô chơi.
Nếu như không phải Lê Nhật Linh cản lại, Lâm Quân còn định cải tạo lại toàn bộ tầng này, làm thành một tụ điểm giải trí.
“Lâm Quân, nơi này của anh có thay đổi rất lớn: “Gọi chông”
“Chồng “Ừ” Lúc này anh mới từ tập tài liệu ngẩng đầu nhìn cô: “Cái gì lớn? Cậu nhỏ của em sao?”
“Anh có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến những thứ đen tối đó được không, anh đang xem tài liệu, đừng có ký nhầm” Lê Nhật Linh ân cần nhắc nhở.
Anh nhướng mày, gọi cô: “Em qua đây xem là biết anh