Lê Nhật Linh rời đi không lâu, Trợ lý Lưu do dự gõ cửa bước vào: “Tổng giám đốc”
“Có chuyện gì thì nói đi”
“Ông Lê đang dưới lầu chặn cửa ra vào, còn dẫn theo một đống phóng viên nữa, nói muốn phỏng vấn anh một chút” Ông Lê chính là Lê Hải Thiên.
“Ông ta vẫn chưa hết hi vọng à?” Đôi mắt Lâm Quân vẫn nhìn vào hồ sơ,không-hề ngẩng đầu.
Lúc trước Lê Hải Thiên không cam lòng nên đã đến đây rất nhiều lần, cuối cùng mới nhận ra là ngoài việc tốn cả ngày chờ đợi ở bên ngoài công ty, thì không đạt được mục đích nào cả, rồi sau này cũng không còn đến nữa: Hôm nay lại tới đây, xem ra là có ý định khác.
“Diệp Sâm Lâm đầu tư cho ông Lê, có thể giúp Lê Gia chống đỡ một thời gian ngắn, nhưng yêu cầu của Diệp Sâm Lâm là muốn ông Lê đến đây gây rối” Biết rõ không đánh động gì được.
Lâm Quân, càng không thể làm ảnh hưởng đến sự phát triển của Tập đoàn Lâm Thị, Diệp Sâm Lâm làm chuyện này cũng không phải là có ý gì khác, mà chỉ đơn giản là muốn Lâm Quân khó chịu mà thôi.
Lâm Quân dừng một chút, mới nhớ tới, Diệp.
Sâm Lâm là cái tên đã híp mắt nhìn Lê Nhật Linh trong bưổi tiệc rượu; cuối cùng bị anh chuốc rượu đến mức xuất huyết dạ dày.
Tuy nói Diệp Sâm Lâm không bằng đứa con riêng Diệp Trầm mới đón về, nhưng dù sao cũng là con trai do vợ chính thức sinh ra, nhà họ Diệp Nhưng mà, nếu anh đã ra lệnh, dù Trợ lý Lưu thắc mắc vẫn cũng phải làm theo.
Những người có thể sát cánh bên cạnh Lâm Quân trong nhiều năm, thì nhất định là tài giỏi bậc nhất, không đến hai mươi phút, tất cả kênh truyền thông đều đến đông đủ.
Lê Hải Thiên ở dưới lầu gây rối, vốn là rất nhiều đài truyền hình sợ chọc đến nhà họ Lâm, cũng