Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 365


trước sau



Chương 365: Tỉnh lại
Anh dùng tính mạng mình làm tiền đặt cược để nói cho cô biết rằng Lâm Quân thật lòng yêu Lê Nhật Linh.

Tại sao cô lại nghỉ ngờ tấm chân tình của anh được chứ.

Lâm Quân tỉnh lại sớm hơn Lê Nhật Linh.

Cô gục xuống bên mép giường và chỉ cho anh ấy đỉnh đầu.

Lồng bàn tay ấm áp vấn còn đặt trên lưng bàn tay lạnh như băng của anh, dường như cô đang muốn làm ấm nó.

Cô đã thành công, lòng bàn tay và lưng bàn tay đã có cùng một độ ấm.


Lâm Quân thấy cô năm gục đầu xuống thế này hơi khó chịu nên định ôm cô lên giường ngủ, nhưng anh phát hiện ra mình chẳng làm được gì cả.

Anh không muốn đánh thức giấc ngủ ngon của Lê Nhật Linh nên đành phải nhờ y tá đắp một chiếc chăn mỏng lên người cô.

Anh rút tay ra và nằm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại ấy quan sát.

Lê Nhật Linh thấy lòng bàn tay mình hơi ngứa, mở mắt ra mới thấy đó là ngón tay anh đang nghịch ngợm.

Đôi mắt to tròn xinh đẹp chứa đầy ngạc nhiên vui vẻ: “Anh tỉnh rồi!”
“Ừm, tỉnh rồi”
“May quá, thật là may quá…” Nói xong cô lại bắt đầu rơi nước mắt.

Anh giơ tay lên lướt qua khóe mắt cô: ‘Anh vẫn chưa chết mà, em không được khóc thế này đâu.

Cô cố nhoẻn miệng cười: “Được, em không khóc”
Anh cũng cong môi hỏi: “Em bị dọa sợ rồi đúng không?”
“Đáng đời em” Cô hít hít, hờn dỗi nói.

Chỉ là cô không giở thói trẻ con mà cũng không hờn dỗi gì.

Sự hiền lành lương thiện cô tự cho là đúng ấy khiến anh bị thương, cô thà rằng người bị thương đó là mình.

:; Lâm Quân đang năm ở phòng bệnh VỊP.

Căn phòng được trang trí như phòng khách sạn, nơi đây có đầy đủ tất cả mọi thứ và giường bệnh cũng khá là rộng rãi.


Anh nhấc góc chăn lên ngoắc tay với cô: “Lên đây nằm nghỉ một lát đi.


Lê Nhật Linh lắc đầu: “Em không buồn ngủ.


Chỉ cần lẳng lặng ngồi bên cạnh và nhìn anh thôi là cô đã thấy rất thỏa mãn rồi.

“Không buồn ngủ thì cũng qua đây năm nghỉ một lát đi” Lâm Quân tỏ ra ngang ngược: “Nếu em không nghe lời thì anh buộc lòng phải xuống giường để đưa em lên đấy: Lê Nhật Linh sợ anh-gố kim tiêm ra xuống giường thật nên vội vàng chạy tới ngồi lên méo giường rồi:ôm chặt lấy cánh tay anh để Lâm Quân không lộn xộn Cơ thể mềm mại nằm bên cạnh, Lâm Quân cong môi cười cười sờ đầu cô: “Nhắm mắt lại và ngủ một lát đi”
“Em

không bưồn ngủ.


“Thế à?” Đầu ngón tay lành lạnh nhẹ nhàng chạm vào khóe mắt cô, giọng nói của Lâm Quận pha lẫn sự hài hước: “Thế em bị gấu trúc nhập vào người rồi hả? Quầng đen to đùng đây này”
Lê Nhật Linh ôm cánh tay truyền dịch để ngăn không cho anh lộn xôn: “Kim bị lệch mất bây giờ đấy, anh đừng phá nữa”
“Được rồi” Lâm Quân ngoan ngoãn mặc cho Lê Nhật Linh ôm.

Cánh tay cô mềm mại rồi lại nhẹ nhàng ôm lấy tay anh.

Lâm Quận nhìn-cô gái nằm bên cạnh mình.

không thể chống chọi với cơn buồn ngủ nhắm mắt lại mới quay đi cười cười.

Lê Nhật Linh rất dễ dõ…
Không ngờ anh chỉ cần bị thương một lần thôi cô đã sẵn sàng tha thứ hết tất cả mọi chuyện.

Nếu người cứu cô là Hạ Huy Thành thì sẽ thế nào?

Lâm Quân không dám nghĩ nữa.

Hạ Huy Thành cũng muốn lao tới cứu Lê Nhật Linh, chỉ là anh may mắn nên hành động nhanh hơn thôi.

Lâm Quân cúi xuống hôn lên khóe môi cô.

Hai người cực kì ăn ý không nhắc đến Hạ Lan Châu hay Hạ Huy Thành nữa.

Trong khoảng thời gian Lâm Quân bị thương, Lê Nhật Linh luôn ở bên cạnh chăm sóc anh không rời nữa bước.

Từ ăn uống đến sinh hoạt hằng ngày của anh đều được cô bao trọn gói, dường như bọn họ đã quay về những ngày tháng vui vẻ nhất.

Không, vẫn còn thiếu chút chút.

Anh không thể lăn giường với cô gái này, đó là điều tiếc nuối duy nhất.

Tâm trạng vui vẻ thì sức khỏe cũng tốt lên rất nhanh, mỗi lần bác sĩ tới kiểm tra đều nói rằng anh đang khỏe lên rất nhiều, thậm chí còn chậc lưỡi khen tấm tắc.

Tình trạng phục hồi sức khỏe của Lâm Quân tốt hơn những gì bọn họ mong đợi.

Các bác sĩ đang suy nghĩ xem liệu đây có phải là sức mạnh của tình yêu không?



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện