“Trần Hi Lam! Em đợi anh một lát!” Rốt cuộc.
Hạ Huy Thành vẫn đuổi theo Trần Hi Lam.
Lê Mỹ Vân nhìn theo bóng lưng anh ta, trong lòng lại vô cùng tức giận, nhưng cũng không thể hiện ra ngoài, cô ta chỉ tiếp tục ngồi bên cạnh bà Hạ, đóng vai một quý cô xinh đẹp, con nhà quyền quý.
Nhưng cô ta đã âm thầm nhớ kỹ cái tên đó, Nhật Linh sao? Lê Nhật Linh chứ gì? Cô gái này cũng là người nổi tiếng của thành phố A, biến mất ba năm, vừa xuất hiện ở buổi họp báo vẫn có thể đưa đến những chuyện như vậy…
Nhưng tại sao Hạ Huy Thành lại có quan hệ gì với Lê Nhật Linh? Có lẽ cô ta phải cho người điều tra kỹ chuyện này mới được!
“Sao rồi? Ném vợ chưa cưới ở nhà rồi đuổi theo em, anh không sợ người ta sẽ ghen à?” Trần Hi Lam tức giận nhìn Hạ Huy Thành, giọng điệu rất cứng rắn, nhưng dáng vẻ của cô ta… Rõ ràng không phải như vậy.
Hạ Huy Thành không nhịn được cười lên: “Em đột nhiên tức giận gì chứ? Cứ như con nít vậy!”
“Em… Em đâu có tức giận!” Trần Hi Lam bị anh ta nói trúng tâm sự, gương mặt lập tức đỏ bừng, giậm chân giận dỗi “Chẳng lẽ không đúng à?” Hạ Huy Thành nhíu mày, hỏi ngược lại cô ta.
Trần Hi Lam lắc đầu, giả vờ như cây ngay không sợ chết đứng: “Tất nhiên là không đúng rồi”
Hạ Huy Thành gật đầu: “Được thôi! Làm phiền em đừng nói cho Nhật Linh biết chuyện anh sẽ đính hôn!”
“Tại sao chứ?” Trần Hi Lam cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Dù bây giờ Lê Nhật linh và Hạ Huy.
Thành không còn ở bên nhau nữa, nhưng hai người bọn họ cũng có thể miễn cưỡng xem như bạn bè mài! Kết hôn là một chuyện lớn như vậy, tại sao phải lừa Lê Nhật Linh chứ?
Trần Hi Lam thật sự không hiếu nỗi.
“Cũng không có gì!” Hạ Huy Thành cười cười giải thích: “Chỉ là cảm thấy không muốn để cô ấy biết chuyện này thôi!”
Nếu anh ta kết hôn với một người anh ta yêu, chắc chắn anh ta sẽ nói với Lê Nhật Linh, nhưng đáng tiếc là không phải.
Bởi vì lợi ích buôn bán nên phải đính hôn rồi kết hôn, anh ta không muốn mời Lê Nhật Linh.
Anh ta muốn trong ấn tượng của Lê Nhật Linh, hình tượng của anh ta luôn là dáng vẻ tốt nhất của mình, mà không phải là một người đàn ông trưởng thành, có thể hy sinh hạnh phúc của mình để đạt được lợi ích.
Anh ta cũng biết là Lê Nhật Linh sẽ không quay đầu lại nữa, nhưng cô có thể hạnh phúc là tốt rồi! Còn anh ta, chỉ cần người kia không phải là Lê Nhật Linh, thì cho dù đối phương là ai cũng không có gì quan trọng.
“Tại sao vậy?” Trần Hi Lam vẫn không có cách nào hiểu nỗi ý nghĩ của Hạ Huy